Chương 400 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Sau khi thu hoạch được Hỏa Dương Linh Thảo và mảnh vỡ bí ẩn thứ hai, Lãnh Mặc quay trở lại hang đá trú ẩn của mình. Hắn không vội vàng hấp thu linh thảo ngay, vì hắn cần phải hồi phục hoàn toàn Chân Nguyên và thương thế trước đã.

Hắn tiếp tục quá trình tĩnh dưỡng và tu luyện. Nhờ có linh khí không quá tệ trên đảo và số nội đan yêu thú biển thu thập được trước đó, quá trình hồi phục của hắn diễn ra khá thuận lợi.

Khoảng năm ngày sau, Chân Nguyên của hắn đã khôi phục lại được mức Trúc Cơ tầng ba đỉnh phong. Vết thương do Huyết Độn Thuật gây ra cũng đã lành lại phần lớn, chỉ còn lại một chút ảnh hưởng đến sinh mệnh lực cần thời gian dài hơn để hoàn toàn hồi phục.

Hắn cảm thấy mình đã có đủ sức để bắt đầu sửa chữa lại chiếc thuyền buồm bị hư hỏng. Hắn ra bờ biển, kiểm tra kỹ lưỡng tình trạng của thuyền. Cột buồm chính bị gãy, vài tấm ván bị nứt vỡ, cánh buồm thì rách nát hoàn toàn. Việc sửa chữa đòi hỏi không ít công sức và vật liệu.

May mắn là trong rừng trên đảo có khá nhiều cây gỗ tốt và dây leo chắc chắn. Lãnh Mặc dùng Chân Nguyên và sức mạnh thân thể, tự mình đốn gỗ, bào ván, thay thế những chỗ bị hư hỏng, dùng dây leo bện lại thành cánh buồm tạm thời. Công việc này tuy vất vả và tốn thời gian đối với một tu sĩ, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn làm từng chút một.

Vào một buổi tối, sau một ngày làm việc vất vả sửa thuyền, Lãnh Mặc ngồi bên đống lửa trại tự nhóm trước cửa hang đá, nướng một con cá vừa bắt được dưới suối. Ánh lửa bập bùng chiếu lên khuôn mặt lạnh lùng nhưng giờ đây đã có thêm vài phần phong trần của hắn.

Biển đêm yên tĩnh, chỉ có tiếng sóng vỗ bờ và tiếng lửa cháy tí tách. Hắn nhìn ngọn lửa đang nhảy múa, nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong mấy tháng qua: từ đáy Hàn Đàm chết đi sống lại, đến Ma Uyên đầy nguy hiểm, rồi lại lưu lạc đến hoang đảo này... Con đường tu tiên quả thực đầy rẫy những bất trắc và thử thách không thể lường trước.

Hắn lại nghĩ đến A Mộc. Không biết cô bé giờ này ra sao, có an toàn không? Hắn có chút lo lắng, nhưng cũng tin tưởng vào sự lanh lợi và trực giác của nàng. Hy vọng nàng có thể tìm được đường đến bờ biển và chờ đợi hắn.

Hắn cũng nghĩ đến những kẻ thù: Tống Dương ở Vân Tiêu Các, kẻ áo xanh lục bí ẩn, hai Kim Đan Kỳ truy sát hắn, và cả Phong Vô Ngân, Lam Vũ ở Tinh Không xa xôi... Mối thù vẫn còn đó, con đường báo thù vẫn còn rất dài. Hắn cần phải mạnh mẽ hơn nữa!

"Trúc Cơ tầng năm... Kim Đan... Nguyên Anh..." Hắn lẩm bẩm, ánh mắt trở nên kiên định lạ thường. "Rồi sẽ đến Tinh Không... Ta nhất định sẽ quay lại, lấy lại tất cả những gì đã mất, và nghiền nát những kẻ đã phản bội ta!"

Ngọn lửa trại vẫn cháy bập bùng, soi chiếu bóng dáng đơn độc nhưng đầy kiên cường của Lãnh Mặc giữa hoang đảo tĩnh lặng. Một ý chí sắt đá, một khát vọng sức mạnh và báo thù cháy bỏng đang âm thầm được nung nấu trong đêm khuya tĩnh mịch, chuẩn bị cho những hành trình mới đầy sóng gió phía trước.

Đăng nhận xét