Chương 103 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Sau khi vòng một kết thúc, chỉ còn lại hai mươi tám người vượt qua được khảo nghiệm lực công kích. Con số này vẫn nhiều hơn mười suất đệ tử nội môn chính thức, do đó vòng hai đấu loại trực tiếp là không thể tránh khỏi.

Ngô Trưởng lão cho người mang ra một cái hộp rút thăm. Hai mươi tám người lần lượt tiến lên rút thăm để xác định đối thủ của mình trong vòng đấu loại đầu tiên. Sẽ có mười bốn trận đấu, người thắng tiến vào vòng sau, người thua trực tiếp bị loại.

Lãnh Mặc rút được lá thăm số bảy. Đối thủ của hắn là một đệ tử ngoại môn cũ tên là Mã Tuấn, tu vi Luyện Khí tầng tám trung kỳ, nổi tiếng với bộ pháp nhanh nhẹn và đôi đoản đao khó lường. Mã Tuấn khi biết đối thủ của mình là Lãnh Mặc, gương mặt lập tức trở nên trắng bệch, trong lòng kêu khổ không thôi. Đụng phải "yêu nghiệt" này ngay vòng đầu, vận khí của hắn đúng là quá tệ.

Các cặp đấu khác cũng nhanh chóng được xác định. Có vài cặp đấu khá cân tài cân sức, hứa hẹn sẽ rất hấp dẫn. Cũng có vài cặp chênh lệch thực lực rõ ràng như trận của Lãnh Mặc.

Các trận đấu diễn ra lần lượt trên Diễn Võ Trường. Các đệ tử ngoại môn đều cố gắng thể hiện hết khả năng của mình, mong muốn lọt vào mắt xanh của các trưởng lão và giành được một suất vào nội môn. Tiếng vũ khí va chạm, tiếng pháp thuật nổ vang, tiếng hô hét cổ vũ vang lên không ngớt.

Đến trận đấu thứ bảy, Lãnh Mặc và Mã Tuấn bước ra giữa sân. Mọi ánh mắt lại đổ dồn về phía họ, đặc biệt là Lãnh Mặc. Mọi người muốn xem hắn sẽ thể hiện thực lực chiến đấu ra sao sau khi đã cho thấy lực công kích kinh người.

Mã Tuấn tuy biết mình gần như không có cơ hội thắng, nhưng cũng không thể bỏ cuộc dễ dàng trước mặt bao nhiêu người. Hắn cắn răng, vận chuyển toàn bộ linh lực Luyện Khí tầng tám trung kỳ, hai tay nắm chặt đôi đoản đao, thân hình khẽ hạ thấp, chuẩn bị tư thế tấn công. Hắn hy vọng có thể dựa vào tốc độ và sự linh hoạt của mình để cầm cự được vài chiêu, không thua quá thảm hại.

"Bắt đầu!" Ngô Trưởng lão tuyên bố.

Ngay lập tức, Mã Tuấn hét lớn một tiếng, thân hình hóa thành một bóng mờ lao tới Lãnh Mặc, đôi đoản đao trong tay vẽ ra những đường vòng cung sắc bén, tấn công liên tiếp vào các yếu huyệt của đối phương. Tốc độ của hắn quả thực rất nhanh, không hổ danh là người nổi tiếng về bộ pháp.

Nhưng đối mặt với Lãnh Mặc, tốc độ đó vẫn chưa đủ.

Lãnh Mặc chỉ đứng yên tại chỗ, không hề di chuyển. Khi đôi đoản đao của Mã Tuấn sắp chạm vào người, hắn mới khẽ lắc người một cái. Thân pháp Phi Tuyết Bộ được thi triển một cách nhẹ nhàng. Thân hình hắn như ảo ảnh, dễ dàng lướt qua những đường đao dày đặc của Mã Tuấn như chỗ không người.

Đồng thời, hắn cũng không quên phản công. Hắn không dùng kiếm, chỉ đưa một ngón tay ra, đầu ngón tay ngưng tụ một luồng hàn khí cực kỳ lạnh lẽo.

"Hàn Khí Chỉ!"

Một tia hàn khí vô hình bắn ra, tốc độ còn nhanh hơn cả đòn tấn công của Mã Tuấn, đánh trúng vào cổ tay đang cầm đao của hắn.

"A!" Mã Tuấn kêu lên một tiếng đau đớn, cảm giác lạnh buốt thấu xương truyền đến khiến cổ tay hắn cứng đờ, đôi đoản đao suýt chút nữa tuột khỏi tay. Tốc độ tấn công cũng lập tức chậm lại.

Chỉ một chiêu duy nhất đã phá giải được thế công vũ bão của Mã Tuấn!

Lãnh Mặc không cho đối phương cơ hội. Hắn lướt tới gần, lại một chỉ điểm ra, lần này là vào vai của Mã Tuấn. Mã Tuấn cố gắng né tránh nhưng không kịp, lại bị hàn khí đánh trúng, nửa người tê liệt.

Ngay sau đó, Lãnh Mặc tung một cú đá nhẹ vào chân trụ của Mã Tuấn. Mã Tuấn mất thăng bằng, ngã lăn ra sàn đấu.

Lãnh Mặc không tiếp tục tấn công nữa, chỉ lạnh lùng đứng nhìn đối thủ đã mất sức chiến đấu.

"Lãnh Mặc thắng!" Ngô Trưởng lão lập tức tuyên bố kết quả.

Chiến thắng đến quá nhanh chóng và dễ dàng, thậm chí Lãnh Mặc còn chưa cần dùng đến kiếm. Sự chênh lệch thực lực quá lớn! Mọi người lại một lần nữa phải kinh ngạc trước sức mạnh của Lãnh Mặc. Xem ra, ngôi vị đệ nhất ngoại môn đã chắc chắn thuộc về hắn rồi.

Mã Tuấn được người dìu xuống đài, mặt mày xám ngoét vì thất bại và xấu hổ, nhưng trong lòng cũng có chút may mắn vì Lãnh Mặc đã hạ thủ lưu tình, không gây thương tích nghiêm trọng.

Lãnh Mặc lặng lẽ quay về khu vực chờ, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, không hề để tâm đến những ánh mắt và lời bàn tán xung quanh. Đối thủ đầu tiên quá yếu, không đủ để hắn phải dùng hết sức. Hắn chờ đợi những đối thủ mạnh hơn ở vòng sau.

Đăng nhận xét