Các trận đấu tiếp theo của vòng loại đầu tiên tiếp tục diễn ra. Mười bốn người chiến thắng được xác định, chuẩn bị bước vào vòng đấu loại thứ hai để chọn ra bảy người cuối cùng (cộng thêm ba người có thành tích xuất sắc nhất trong số những người thua cuộc ở vòng này hoặc vòng trước, do các trưởng lão quyết định, để đủ mười suất).
Lần rút thăm thứ hai diễn ra nhanh chóng. Lần này, đối thủ của Lãnh Mặc là Lý Kiệt – thiếu niên Luyện Khí tầng tám trung kỳ đã thể hiện lực công kích ấn tượng ở vòng một. Lý Kiệt cũng là một trong những đệ tử ngoại môn hàng đầu, thực lực chỉ đứng sau vài vị sư huynh Luyện Khí tầng chín. Cuộc đối đầu giữa Lãnh Mặc và Lý Kiệt được coi là trận đấu đáng xem nhất của vòng này.
Lý Kiệt bước lên đài với vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng. Khác với Mã Tuấn, hắn không hề có ý định bỏ cuộc hay chỉ cầm cự cho đỡ mất mặt. Hắn biết Lãnh Mặc rất mạnh, nhưng hắn cũng có sự kiêu hãnh của riêng mình. Hắn muốn thử xem "yêu nghiệt" này rốt cuộc mạnh đến mức nào, và liệu hắn có cơ hội tạo nên kỳ tích hay không.
"Lý Kiệt, Luyện Khí tầng tám trung kỳ, xin Lãnh sư đệ chỉ giáo!" Lý Kiệt chắp tay hành lễ, thái độ khá khiêm tốn nhưng ánh mắt lại tràn đầy chiến ý.
Lãnh Mặc chỉ khẽ gật đầu, tay đã đặt lên chuôi đoản kiếm sau lưng. Đối thủ này có vẻ khá hơn Mã Tuấn một chút, có lẽ hắn nên dùng kiếm để giải quyết nhanh gọn.
"Bắt đầu!"
Ngay khi hiệu lệnh vang lên, Lý Kiệt không tấn công ngay mà hét lớn một tiếng, vận chuyển công pháp Thổ thuộc tính của mình đến cực hạn. Linh lực màu vàng đất dày đặc bao phủ toàn thân hắn, tạo thành một lớp chiến giáp bằng đá mỏng nhưng có vẻ rất cứng rắn. Đồng thời, mặt đất dưới chân hắn cũng hơi rung chuyển, một cảm giác nặng nề lan tỏa ra.
"Thổ Hệ Công Pháp? Chú trọng phòng ngự sao?" Lãnh Mặc nhíu mày. Xem ra Lý Kiệt biết mình không thể thắng về tốc độ hay kỹ xảo, nên muốn dùng phòng ngự vững chắc để chống đỡ và tìm cơ hội phản công.
Lý Kiệt sau khi gia cố phòng ngự, mới bắt đầu di chuyển. Hắn không lao lên tấn công mà thận trọng tiến lại gần Lãnh Mặc, hai tay nắm chặt thành quyền, sẵn sàng tung ra những cú đấm mang theo sức mạnh của đất đá.
Lãnh Mặc không cho hắn cơ hội áp sát. Hắn rút đoản kiếm băng hàn ra, thân hình khẽ động, Phi Tuyết Bộ lại được thi triển. Lần này, hắn không chỉ né tránh mà còn chủ động tấn công.
"Vút! Vút! Vút!"
Đoản kiếm trong tay Lãnh Mặc hóa thành vô số đạo kiếm ảnh màu trắng bạc, mang theo hàn khí lạnh lẽo, tấn công liên tiếp vào lớp chiến giáp đá của Lý Kiệt từ mọi góc độ.
"Keng! Keng! Keng!"
Tiếng kim loại va vào đá vang lên chói tai. Lớp chiến giáp đá của Lý Kiệt quả thực rất cứng rắn, những nhát kiếm của Lãnh Mặc chỉ để lại những vết chém nông hoặc làm bắn ra vài tia lửa nhỏ, chưa thể phá vỡ được lớp phòng ngự này ngay lập tức. Hàn khí từ thanh kiếm cũng bị lớp linh lực Thổ thuộc tính dày đặc cản lại phần lớn, không thể xâm nhập sâu vào bên trong.
Lý Kiệt cắn răng chịu đựng những đợt tấn công như vũ bão của Lãnh Mặc, đồng thời cố gắng tìm cơ hội phản công. Hắn tung ra vài cú đấm mạnh mẽ, nhưng đều bị Lãnh Mặc dễ dàng né tránh bằng thân pháp quỷ dị.
"Phòng ngự không tệ." Lãnh Mặc thầm khen một tiếng. Nhưng chỉ dựa vào phòng ngự thì không thể thắng được hắn. Hắn quyết định tăng thêm lực công kích.
Linh lực Luyện Khí tầng chín đỉnh phong được hắn rót nhiều hơn vào đoản kiếm. Hàn khí tỏa ra từ thân kiếm càng thêm lạnh lẽo và sắc bén. Hắn không tấn công loạn xạ nữa mà tập trung vào một điểm trên chiến giáp đá của Lý Kiệt, liên tục chém vào đó với tốc độ cực nhanh.
"Keng! Keng! Rắc!"
Dưới sự công phá liên tục vào cùng một điểm, lớp chiến giáp đá cứng rắn cuối cùng cũng không chịu nổi, xuất hiện một vết nứt. Hàn khí lạnh lẽo lập tức theo vết nứt đó thẩm thấu vào bên trong.
Lý Kiệt cảm thấy một luồng khí lạnh buốt đánh trúng cơ thể, khiến linh lực hắn vận chuyển trở nên trì trệ, lớp chiến giáp đá cũng theo đó mà suy yếu đi.
"Cơ hội!" Lãnh Mặc không bỏ lỡ thời cơ. Hắn dồn lực vào nhát kiếm cuối cùng, chém mạnh vào vết nứt.
"XOẢNG!!!"
Lớp chiến giáp đá phòng ngự vững chắc của Lý Kiệt hoàn toàn vỡ vụn! Lý Kiệt bị kình lực đánh bay về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi, ngã lăn trên sàn đấu.
Lãnh Mặc thu kiếm lại, không tiếp tục truy kích.
"Lãnh Mặc thắng!" Ngô Trưởng lão lại một lần nữa tuyên bố chiến thắng cho Lãnh Mặc.
Lý Kiệt gắng gượng ngồi dậy, lau vết máu trên khóe miệng, nhìn Lãnh Mặc với ánh mắt phức tạp, có kinh ngạc, có thán phục, nhưng không hề có oán hận. Hắn chắp tay nói: "Đa tạ Lãnh sư đệ đã hạ thủ lưu tình. Ta thua tâm phục khẩu phục!" Hắn biết nếu Lãnh Mặc muốn, nhát kiếm cuối cùng hoàn toàn có thể lấy mạng hắn.
Lãnh Mặc chỉ khẽ gật đầu rồi quay người rời đi. Đối thủ này quả thực có chút bản lĩnh, nhưng vẫn chưa đủ để khiến hắn phải dùng hết sức.
Sau trận đấu này, không còn ai nghi ngờ về thực lực đệ nhất ngoại môn của Lãnh Mặc nữa. Mọi người đều hiểu rằng, việc hắn vào nội môn chỉ là chuyện sớm muộn. Câu hỏi bây giờ là, liệu có ai trong số những người còn lại có thể ép hắn phải thể hiện ra thực lực chân chính hay không?
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ