Theo phán quyết của Chấp Pháp Đường, Lãnh Mặc bắt đầu ba tháng lao động công ích tại Hậu Sơn của Vân Tiêu Các. Hậu Sơn là một khu vực rộng lớn phía sau dãy núi chính, nơi trồng các loại dược liệu phổ thông, nuôi dưỡng một số linh thú cấp thấp hoặc là nơi xử lý các loại rác thải, tạp vật của tông môn. Công việc ở đây khá vất vả và nhàm chán, thường chỉ dành cho những đệ tử ngoại môn có tư chất kém hoặc những người bị phạt như Lãnh Mặc.
Lãnh Mặc được phân công phụ trách việc chăm sóc một vườn dược liệu tên là "Thanh Linh Thảo" – một loại cỏ linh dược cấp thấp phổ biến nhất, dùng để luyện chế Tụ Khí Đan hạ phẩm. Công việc hàng ngày của hắn là tưới nước, nhổ cỏ dại, bắt sâu bọ và trông coi khu vườn khỏi sự phá hoại của thú rừng hoặc những kẻ có ý đồ xấu.
Đối với nhiều người, đây là một công việc hạ đẳng và lãng phí thời gian tu luyện quý báu. Nhưng Lãnh Mặc lại không hề cảm thấy khó chịu hay bất mãn. Ngược lại, hắn coi đây là một cơ hội tốt để tạm thời tránh xa những tranh đấu phức tạp ở nội môn, có thêm thời gian yên tĩnh để suy ngẫm và củng cố bản thân.
Môi trường Hậu Sơn tuy linh khí không bằng nội môn nhưng lại khá yên tĩnh và gần gũi với thiên nhiên. Hắn có thể vừa làm việc, vừa âm thầm tu luyện Hàn Băng Quyết và các pháp thuật. Việc chăm sóc Thanh Linh Thảo cũng giúp hắn có thêm hiểu biết thực tế về dược liệu, một kiến thức hữu ích cho con đường tu tiên sau này.
Hắn làm việc một cách lặng lẽ và chăm chỉ, không hề kêu ca hay lười biếng. Thái độ này khiến vị quản sự già phụ trách khu vườn dược liệu khá hài lòng và cũng bớt đi sự dò xét ban đầu đối với một "phạm nhân" như hắn.
Trong thời gian lao động ở Hậu Sơn, Lãnh Mặc gần như cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài. Hắn không quan tâm đến những lời bàn tán ở nội môn, cũng không gặp gỡ bất kỳ ai. Thỉnh thoảng, Hàn Phong sư huynh có ghé qua thăm hỏi theo lời dặn của Trương Trưởng lão, mang đến cho hắn một ít tin tức hoặc vật dụng cần thiết, nhưng Lãnh Mặc cũng chỉ tiếp đón một cách lạnh nhạt.
Lam Nhược Y cũng vài lần lấy cớ đi tìm dược liệu để đến gần khu vườn Thanh Linh Thảo, muốn gặp Lãnh Mặc nói chuyện, nhưng đều bị hắn phớt lờ hoặc tìm cách tránh mặt. Nàng chỉ có thể đứng từ xa nhìn bóng lưng cô độc của hắn đang lúi húi làm việc giữa vườn cỏ, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả, vừa thương cảm lại vừa bất lực.
Ba tháng lao động tưởng chừng dài đằng đẵng cuối cùng cũng trôi qua. Lãnh Mặc hoàn thành công việc một cách xuất sắc, khu vườn Thanh Linh Thảo dưới sự chăm sóc của hắn phát triển tươi tốt lạ thường, khiến vị quản sự già hết lời khen ngợi.
Khi thời hạn lao động kết thúc, Lãnh Mặc trở lại nội môn. Ba tháng này tuy không thể tập trung toàn lực tu luyện, nhưng nhờ sự chăm chỉ và môi trường yên tĩnh, tu vi Luyện Khí tầng chín đỉnh phong của hắn càng thêm cô đọng và vững chắc, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng là có thể thử xung kích Trúc Cơ. Thân thể hắn cũng trở nên rắn rỏi hơn nhờ lao động chân tay. Quan trọng nhất, tâm cảnh của hắn sau khi trải qua sóng gió và có thời gian tĩnh tâm suy ngẫm dường như cũng có một sự đề cao nhất định, trở nên trầm tĩnh và sâu sắc hơn.
Hắn biết, thời gian ẩn mình đã hết. Giờ là lúc hắn quay trở lại vũ đài cạnh tranh khốc liệt của nội môn, đối mặt với những thử thách mới và bắt đầu hành trình tìm kiếm cơ duyên đột phá Trúc Cơ Kỳ.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ