Ngô Cường không hề khách khí, hắn ta gầm lên một tiếng, vận dụng công pháp Thủy hệ của mình, hai tay ngưng tụ ra hai quả Thủy Cầu lớn bằng đầu người, mang theo sức mạnh xung kích mạnh mẽ, ném thẳng về phía Lãnh Mặc. Đồng thời, hắn ta cũng lao tới, định dùng cận chiến để áp chế Lãnh Mặc.
Nhưng hắn ta đã hoàn toàn đánh giá thấp thực lực của Lãnh Mặc hiện tại.
Đối mặt với hai quả Thủy Cầu đang bay tới, Lãnh Mặc thậm chí còn không thèm né tránh. Hắn chỉ khẽ vung tay áo lên. Một luồng hàn khí cực độ từ tay áo hắn tỏa ra.
"Rắc! Rắc!"
Hai quả Thủy Cầu đang bay giữa không trung lập tức bị đông cứng thành hai khối băng rắn chắc, rồi rơi xuống đất vỡ tan tành!
"Cái...!" Ngô Cường kinh hãi thất sắc. Chỉ một luồng hàn khí tỏa ra đã có thể đông cứng pháp thuật của hắn? Hàn khí này mạnh mẽ đến mức nào?
Nhưng hắn ta không còn thời gian để suy nghĩ nữa. Lãnh Mặc đã lướt tới trước mặt hắn như một bóng ma. Tốc độ của Phi Tuyết Bộ dưới sự hỗ trợ của linh lực tầng chín đỉnh phong đã đạt đến mức độ kinh người.
Lãnh Mặc không dùng kiếm, cũng không dùng pháp thuật phức tạp. Hắn chỉ đơn giản là giơ một bàn tay lên, lòng bàn tay ngưng tụ linh lực băng phong cô đọng đến cực hạn, vỗ nhẹ vào ngực Ngô Cường.
Một cái vỗ tay trông có vẻ nhẹ nhàng, không mang theo chút kình phong nào. Nhưng khi bàn tay đó chạm vào ngực Ngô Cường, hắn ta lập tức cảm thấy một luồng hàn khí lạnh lẽo và bá đạo không thể chống cự xuyên thủng lớp phòng ngự linh lực của mình, đánh thẳng vào kinh mạch và nội phủ!
"Phụt!!!"
Ngô Cường bay ngược ra sau như một con diều đứt dây, phun ra một ngụm máu tươi lớn trong không trung, trong máu còn lẫn cả những mảnh băng nhỏ li ti! Hắn ta rơi mạnh xuống đất cách đó mấy trượng, toàn thân co giật, da thịt tái nhợt như bị đông cứng, ánh mắt nhìn Lãnh Mặc tràn đầy vẻ sợ hãi và tuyệt vọng tột cùng. Hắn ta cảm nhận được kinh mạch của mình đã bị hàn khí làm tổn thương nghiêm trọng, tu vi bị đả kích nặng nề!
Chỉ một chiêu! Một chiêu duy nhất đã đánh bại hoàn toàn Ngô Cường, một đệ tử nội môn Luyện Khí tầng chín trung kỳ!
Sự việc diễn ra quá nhanh, quá đột ngột, khiến tất cả những người xung quanh đang xem náo nhiệt đều phải chết lặng. Họ không thể tin vào mắt mình. Thực lực của Lãnh Mặc đã mạnh đến mức này rồi sao? So với lần khảo hạch nội môn cách đây không lâu, dường như hắn lại mạnh hơn rất nhiều!
Hai tên đồng bọn của Ngô Cường sợ đến mức hồn vía lên mây, chân tay run rẩy, vội vàng chạy đến đỡ Ngô Cường dậy, không dám nhìn thẳng vào Lãnh Mặc lấy một lần, lắp bắp xin lỗi rồi dìu Ngô Cường chạy biến khỏi đó như gặp phải ma quỷ.
Lãnh Mặc lạnh lùng nhìn theo bóng bọn họ rời đi, ánh mắt không chút cảm xúc. Hắn không giết Ngô Cường, nhưng một chưởng vừa rồi đã đủ để phế đi phần lớn tu vi và làm tổn thương nghiêm trọng căn cơ của hắn ta. Đây là cái giá phải trả cho việc dám đến gây sự với hắn.
Hắn quay người lại, ánh mắt lạnh lẽo quét qua những đệ tử khác đang đứng xem xung quanh. Mọi người đều vội vàng cúi đầu hoặc quay mặt đi, không dám đối diện với ánh mắt đó. Họ biết, từ nay về sau, ở Băng Linh Động này, không còn ai dám tùy tiện đến trêu chọc vị "sát thần" Lãnh Mặc này nữa.
Lãnh Mặc không nói gì thêm, quay người bước vào phòng tu luyện của mình, đóng sầm cửa đá lại, tiếp tục việc tu luyện bị gián đoạn. Hắn đã dùng một chiêu lập uy hiệu quả nhất, đổi lấy sự yên tĩnh mà hắn cần.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới