Chương 130 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Phi hành pháp khí trung phẩm bay với tốc độ cực nhanh, chỉ sau khoảng nửa canh giờ đã đến được cửa vào Hắc Phong Hạp. Con thuyền không đi vào sâu mà hạ xuống một khu vực tương đối bằng phẳng và an toàn ở rìa ngoài Hạp cốc. Từ đây, đội ngũ sẽ phải đi bộ tiến vào.

Vương Trưởng lão thu hồi phi hành pháp khí, sau đó dẫn đầu đội ngũ tiến vào bên trong Hắc Phong Hạp theo một con đường tương đối quen thuộc mà tông môn đã thăm dò trước đó. Ba vị chấp sự Trúc Cơ Kỳ đi ở các vị trí quan trọng trong đội hình, phụ trách cảnh giới và yểm trợ. Mười đệ tử Luyện Khí tầng chín đi ở giữa, Lãnh Mặc vẫn giữ thói quen đi ở khoảng cuối, lặng lẽ quan sát.

Càng đi sâu vào bên trong, âm phong càng thổi mạnh, hàn khí càng thêm nồng đậm. Địa hình trở nên hiểm trở hơn với những vách đá dựng đứng, những khe vực sâu thẳm và những khu rừng đá lởm chởm. Ánh sáng mặt trời gần như không thể chiếu xuống được đáy cốc, khiến không gian luôn âm u, mờ ảo.

Yêu thú bắt đầu xuất hiện thường xuyên hơn. Những đàn Phong Lang cấp một, cấp hai hú vang trên các sườn núi, những bầy Âm Nha đen kịt bay lượn trên bầu trời xám xịt, thỉnh thoảng còn có cả những con Hắc Giáp Trùng to lớn bò lổm ngổm từ các khe đá.

Tuy nhiên, với đội hình hùng hậu gồm một Trúc Cơ hậu kỳ, ba Trúc Cơ sơ trung kỳ và mười Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, việc đối phó với những yêu thú cấp thấp này không quá khó khăn. Vương Trưởng lão và các chấp sự thường chỉ cần ra tay một chút là có thể dễ dàng đánh lui hoặc tiêu diệt chúng, không cần đến lượt các đệ tử Luyện Khí Kỳ phải động thủ nhiều.

Lãnh Mặc vẫn duy trì sự im lặng, linh thức luôn mở rộng tối đa để dò xét xung quanh. Hắn cảm nhận được rõ ràng sự nguy hiểm đang tăng dần khi họ tiến sâu hơn. Khí tức của yêu thú cấp hai ngày càng nhiều và mạnh hơn, thậm chí hắn còn mơ hồ cảm nhận được một vài luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ và hung bạo ẩn nấp đâu đó trong bóng tối sâu thẳm, có lẽ là của yêu thú cấp ba trong truyền thuyết.

Hắn cũng chú ý quan sát địa hình và sự phân bố của hàn khí. Càng đi về hướng bắc theo lộ trình dự kiến (hướng có khả năng tồn tại Hàn Đàm theo du ký hắn đọc được), hàn khí càng trở nên tinh thuần và mạnh mẽ hơn. Điều này càng củng cố thêm suy đoán của hắn.

Đội ngũ di chuyển khá nhanh và hiệu quả dưới sự dẫn dắt của Vương Trưởng lão. Sau gần một ngày đường, họ đã tiến vào sâu khoảng bảy, tám dặm, đến khu vực trung tâm ngoại vi Hắc Phong Hạp, nơi mà nhiệm vụ yêu cầu điều tra và tìm kiếm Băng Tinh Hoa.

Nơi này là một thung lũng rộng lớn hơn, nhưng lại càng thêm âm u và lạnh lẽo. Gió đen thổi lồng lộng, mang theo những tiếng rít gào ma quái. Vách đá hai bên phủ đầy băng sương và những loại dây leo kỳ dị màu đen. Mặt đất rải rác những bộ xương trắng ởn của người và thú, trông cực kỳ đáng sợ.

"Mọi người cẩn thận!" Vương Trưởng lão dừng lại, sắc mặt trở nên nghiêm trọng. "Chúng ta đã đến khu vực mục tiêu. Nơi này cực kỳ nguy hiểm, yêu thú cấp hai đỉnh phong và thậm chí cấp ba có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Hãy chia thành ba nhóm nhỏ để bắt đầu tìm kiếm Phong Linh Thạch và Âm Hồn Thảo theo bản đồ. Tuyệt đối không được tách ra quá xa, luôn giữ liên lạc bằng Truyền Âm Phù. Nếu gặp nguy hiểm không thể chống đỡ, lập tức phát tín hiệu cầu cứu!"

Ông ta nhanh chóng phân chia đội hình. Lãnh Mặc được xếp vào nhóm cùng với Lý Thanh Sam (Mộc hệ tu sĩ, có khả năng chữa trị) và một vị chấp sự Trúc Cơ sơ kỳ tên là Trần chấp sự (người khá trầm lặng). Nhóm của họ sẽ phụ trách tìm kiếm ở khu vực phía bắc của thung lũng – hướng mà Lãnh Mặc đang rất quan tâm.

Đăng nhận xét