Bên trong tiểu viện yên tĩnh, Lãnh Mặc lại một lần nữa tiến vào trạng thái bế quan sâu. Lần này, mục tiêu của hắn là tu luyện tầng thứ hai của Ngưng Băng Luyện Thể Thuật bằng sự hỗ trợ của Băng Tinh Hoa.
Hắn lấy ra một bông Băng Tinh Hoa lớn hơn và ẩn chứa hàn khí mạnh mẽ hơn bông hắn dùng lần trước. Đặt bông hoa trước mặt, hắn bắt đầu vận chuyển khẩu quyết của tầng thứ hai.
Nếu tầng nhập môn chỉ là dẫn một luồng hàn khí nhỏ đi qua các kinh mạch phụ, thì tầng thứ hai đòi hỏi phải dẫn một luồng hàn khí mạnh hơn, đi sâu hơn vào các kinh mạch chính và bắt đầu tôi luyện cả xương cốt. Mức độ đau đớn và nguy hiểm tăng lên gấp bội.
Lãnh Mặc cẩn thận dẫn dắt luồng hàn khí băng hàn tinh thuần từ Băng Tinh Hoa vào cơ thể. Cảm giác lạnh lẽo và đau đớn quen thuộc lại ập đến, nhưng lần này còn dữ dội hơn rất nhiều. Hàn khí như ngàn vạn lưỡi dao băng sắc bén, cắt sâu vào từng thớ thịt, đông cứng từng đoạn kinh mạch, thậm chí thẩm thấu cả vào trong xương tủy.
Toàn thân Lãnh Mặc run rẩy kịch liệt, da thịt tái nhợt rồi lại chuyển sang màu tím bầm do máu huyết bị đông đặc cục bộ. Hơi thở hắn trở nên nặng nề, mỗi lần hít vào thở ra đều mang theo hơi lạnh buốt giá. Hắn cắn chặt răng đến mức bật máu, ý chí sắt đá được vận dụng đến cực hạn để chống lại cơn đau đớn và sự cám dỗ muốn từ bỏ.
Hắn biết chỉ cần một chút lơ là, hàn khí sẽ hoàn toàn mất kiểm soát, hậu quả sẽ là kinh mạch đứt đoạn, nội phủ đông cứng, nhẹ thì tàn phế, nặng thì chết ngay lập tức.
Nhưng hắn không thể lùi bước! Hắn muốn Băng Linh Đạo Cơ, muốn thân thể cường hãn đủ để chống lại mọi nguy hiểm, muốn sức mạnh tuyệt đối! Hắn phải chịu đựng!
Hắn kiên trì dẫn dắt luồng hàn khí đi sâu hơn vào cơ thể, đi qua các kinh mạch chính đã được Luyện Khí tầng chín đỉnh phong củng cố, bắt đầu quá trình tôi luyện xương cốt. Tiếng xương cốt va chạm và kêu răng rắc khe khẽ vang lên từ bên trong cơ thể hắn. Xương cốt dưới sự tôi luyện của hàn khí trở nên cứng rắn hơn, mật độ cao hơn, nhưng cũng phải chịu đựng sự đau đớn như bị búa tạ nện vào.
Thời gian trôi qua chậm chạp như địa ngục. Một ngày, hai ngày, ba ngày... Lãnh Mặc hoàn toàn đắm chìm trong cơn đau đớn và sự giằng co với luồng hàn khí bá đạo. Bông Băng Tinh Hoa trước mặt hắn cũng dần dần héo úa, mất đi ánh sáng và linh khí.
Đến ngày thứ tư, khi dược lực của Băng Tinh Hoa sắp cạn kiệt, Lãnh Mặc mới hoàn thành được một chu thiên vận chuyển của tầng thứ hai Ngưng Băng Luyện Thể Thuật. Hắn thở hắt ra một hơi dài mang theo khói trắng lạnh lẽo, toàn thân như vừa được vớt từ dưới nước lên, mệt mỏi rã rời nhưng trong mắt lại ánh lên vẻ kiên nghị và một tia sáng lạnh lẽo hơn trước.
Hắn đã thành công vượt qua được cửa ải khó khăn này!
Hắn cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của cơ thể mình. Thân thể trở nên cứng rắn và mạnh mẽ hơn rất nhiều, sức chịu đựng hàn khí tăng lên một bậc. Linh lực băng phong trong cơ thể cũng trở nên tinh thuần và dễ dàng điều khiển hơn sau khi được tôi luyện qua kinh mạch chính. Hắn có cảm giác, nếu bây giờ đối đầu lại với Tống Dương, hắn sẽ không còn chật vật như trước nữa.
Tuy nhiên, đây mới chỉ là tầng thứ hai sơ thành. Con đường luyện thể này còn rất dài. Hơn nữa, hắn cũng đã dùng hết một bông Băng Tinh Hoa lớn. Số còn lại, hắn phải giữ lại cẩn thận cho việc Trúc Cơ. Muốn tiếp tục tu luyện Ngưng Băng Luyện Thể Thuật, hắn bắt buộc phải tìm được nguồn hàn khí cực âm khác.
Hàn Đàm trong Hắc Phong Hạp lại hiện lên trong tâm trí hắn. Xem ra, đó là mục tiêu tiếp theo hắn phải chinh phục.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ