Lãnh Mặc rót một tia linh lực nhỏ vào Túi Trữ Vật hạ phẩm. Miệng túi lập tức mở ra, để lộ một không gian tối mờ bên trong. Linh thức của hắn thuận lợi tiến vào dò xét.
Không gian bên trong túi không lớn, chỉ khoảng một trượng khối (mét khối), đúng chuẩn của Túi Trữ Vật hạ phẩm. Bên trong không có nhiều đồ vật, nhưng những thứ còn sót lại đều khiến Lãnh Mặc không khỏi vui mừng.
Đầu tiên là một chồng linh thạch hạ phẩm, khoảng chừng hơn năm mươi viên, được xếp gọn gàng ở một góc. Số linh thạch này đối với Lãnh Mặc hiện tại là một tài sản không nhỏ, đủ để hắn tu luyện và trang trải chi phí trong một thời gian dài.
Tiếp theo là vài bình ngọc nhỏ đã được bịt kín. Lãnh Mặc lấy ra một bình, mở nút xem thử. Bên trong là mấy viên đan dược màu trắng sữa, tỏa ra mùi thuốc nhàn nhạt. Dựa vào kiến thức dược lý, hắn nhận ra đây là Tụ Khí Đan hạ phẩm, loại đan dược phổ biến nhất dùng để hỗ trợ tu sĩ Luyện Khí Kỳ hấp thu linh khí, tăng tốc độ tu luyện. Có khoảng ba bình như vậy, tổng cộng hơn hai mươi viên Tụ Khí Đan. Đây cũng là thứ hắn đang rất cần.
Ngoài ra, trong túi còn có một thanh đoản kiếm màu xanh biếc, toàn thân kiếm tỏa ra hàn khí nhàn nhạt, rõ ràng là một thanh pháp khí hạ phẩm thuộc tính băng hàn, rất phù hợp với công pháp Hàn Băng Quyết hắn vừa nhận được. So với con dao phay rỉ sét của hắn, thanh đoản kiếm này tốt hơn gấp trăm lần.
Cuối cùng, ở góc túi còn có một cuốn sổ tay nhỏ bằng giấy da, ghi chép lại một số tâm đắc tu luyện và kinh nghiệm hành tẩu của chủ nhân động phủ này khi còn sống. Lãnh Mặc lật nhanh qua vài trang, thấy chữ viết khá mạnh mẽ, nội dung ghi chép tuy không quá sâu sắc nhưng cũng có một số kiến giải độc đáo về Hàn Băng Quyết và vài mẹo nhỏ khi đối phó với yêu thú hệ hỏa hoặc hoàn cảnh nóng bức. Đặc biệt, cuối sổ tay có ghi lại thân phận của chủ nhân động phủ: Tán tu Hàn Lâm, Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, tọa hóa tại đây hơn một trăm năm trước do xung kích Trúc Cơ Kỳ thất bại, kinh mạch bị tổn thương nặng không thể cứu chữa.
"Tán tu Hàn Lâm... Luyện Khí tầng chín đỉnh phong..." Lãnh Mặc gật gù. Xem ra vị tiền bối này cũng là một nhân vật có chút bản lĩnh thời bấy giờ, chỉ tiếc là không thể đột phá được thiên địa gông cùm, cuối cùng phải tọa hóa trong cô độc. Túi Trữ Vật và những vật phẩm này có lẽ là toàn bộ gia sản của ông ta.
Thu hoạch lần này thực sự vượt ngoài dự đoán của Lãnh Mặc. Công pháp, linh thạch, đan dược, pháp khí, kinh nghiệm tu luyện... tất cả đều là những thứ hắn đang cực kỳ thiếu thốn. Cơ duyên này đến quá đúng lúc, giống như trời cao chiếu cố, giúp hắn có thêm nhiều vốn liếng quan trọng trước khi chính thức bước vào thế giới tu chân rộng lớn và tàn khốc hơn.
Hắn cẩn thận cất lại mọi thứ vào Túi Trữ Vật, bao gồm cả con dao phay cũ, nội đan và da sói trước đó. Có Túi Trữ Vật, việc mang theo đồ đạc trở nên vô cùng tiện lợi. Hắn đeo cái túi vải nhỏ màu xám tro vào bên hông, trông không khác gì một cái túi đựng đồ lặt vặt bình thường, rất khó bị người khác chú ý.
Sau khi thu dọn xong, Lãnh Mặc nhìn lại bộ hài cốt của Hàn Lâm tiền bối một lần nữa. Hắn suy nghĩ một chút, rồi dùng linh lực đào một cái hố nhỏ ngay trong thạch thất, cẩn thận đặt bộ hài cốt vào trong, lấp đất đá lại, tạo thành một nấm mồ đơn sơ.
"Tiền bối yên nghỉ. Di vật của người, ta sẽ không để chúng bị mai một." Lãnh Mặc lẩm bẩm, coi như một lời cảm ơn và tiễn biệt cuối cùng.
Làm xong việc này, hắn không ở lại động phủ khô cạn này nữa. Hắn cần tìm một nơi có linh khí tốt hơn để bắt đầu tu luyện Hàn Băng Quyết và chuẩn bị cho buổi tuyển chọn của Vân Tiêu Các chỉ còn vài ngày nữa. Hắn rời khỏi động phủ, dùng đá lấp lại khe hở dẫn vào đường hầm, cố gắng xóa đi mọi dấu vết mình đã từng đến đây. Cơ duyên này, hắn sẽ giữ kín trong lòng.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ