Chỉ còn hai ngày nữa là đến buổi tuyển chọn đệ tử của Vân Tiêu Các. Lãnh Mặc quyết định tạm dừng việc tu luyện trong hang động sau thác nước để quay trở lại Thanh Thạch Trấn. Hắn cần tìm hiểu thêm thông tin cuối cùng về quy trình tuyển chọn và chuẩn bị tâm lý tốt nhất.
Hắn thu dọn đồ đạc đơn giản, cất kỹ cuốn Hàn Băng Quyết sơ giải và những vật phẩm quý giá vào Túi Trữ Vật. Thanh đoản kiếm băng hàn hạ phẩm được hắn giắt gọn sau lưng, thay thế cho con dao phay cũ kỹ. Bộ quần áo vải thô mới mua đã được mặc lên người, trông hắn không còn quá nhếch nhác như lúc mới đến, dù gương mặt vẫn lạnh lùng và khí chất vẫn có phần khác biệt.
Khi quay trở lại Thanh Thạch Trấn, Lãnh Mặc cảm nhận rõ ràng bầu không khí có phần náo nhiệt và căng thẳng hơn trước. Quảng trường trung tâm trấn đã được dọn dẹp sạch sẽ, một cái đài cao đơn giản bằng gỗ được dựng lên ở giữa, có lẽ là nơi tiến hành kiểm tra tư chất. Xung quanh trấn, số lượng người lạ mặt, đặc biệt là các thiếu niên trạc tuổi hắn, cũng đông hơn hẳn. Rất nhiều người mang theo vẻ mặt háo hức, hy vọng hoặc lo lắng, rõ ràng đều là những người đến từ các thôn làng lân cận hoặc tán tu trẻ tuổi muốn thử vận may gia nhập Vân Tiêu Các.
Sự cạnh tranh xem ra khá khốc liệt. Hai mươi suất đệ tử ngoại môn cho hàng trăm, thậm chí có thể hàng ngàn người ứng thí.
Lãnh Mặc tìm một góc khuất gần quảng trường, lặng lẽ quan sát dòng người và thu thập thông tin từ những lời bàn tán xung quanh. Hắn nghe được rằng bài kiểm tra đầu tiên sẽ là đo lường căn cốt và thuộc tính linh căn bằng một loại pháp khí đặc biệt gọi là "Thí Linh Thạch" (Đá thử linh căn). Chỉ những người có linh căn, dù là cấp thấp nhất, mới được qua vòng này. Sau đó sẽ là các bài kiểm tra về ý chí, tâm tính và có thể là một chút khảo nghiệm về thực chiến hoặc khả năng lĩnh ngộ.
"Thí Linh Thạch sao?" Lãnh Mặc nhíu mày. Hắn không biết căn cốt của thân thể này như thế nào. Kiếp trước hắn ở Địa Cầu là người bình thường, sau khi xuyên không đến Huyền Thiên Đại Lục thì cũng tu luyện một cách mò mẫm, chưa từng được kiểm tra linh căn bài bản. Nếu thân thể này không có linh căn hoặc linh căn quá tệ, vậy thì mọi nỗ lực của hắn chẳng phải công cốc sao?
Một chút lo lắng thoáng qua trong lòng Lãnh Mặc, nhưng nhanh chóng bị ý chí kiên định của hắn đè xuống. Dù kết quả thế nào, hắn cũng phải thử. Nếu không vào được Vân Tiêu Các, hắn sẽ tìm con đường khác. Thế giới này rộng lớn, cơ hội không chỉ có một.
Trong lúc đang quan sát, hắn lại tình cờ bắt gặp một bóng dáng quen thuộc. Lam Nhược Y, thiếu nữ của Lam gia Dược Phường, cũng đang đứng cách đó không xa cùng vài người bạn đồng trang lứa, có vẻ cũng đang bàn tán về buổi tuyển chọn.
Ánh mắt của nàng vô tình lướt qua chỗ Lãnh Mặc đang đứng. Khi nhận ra hắn, đôi mắt đẹp của nàng khẽ sáng lên một chút, có vẻ hơi ngạc nhiên và vui mừng. Nàng do dự một lát, rồi khẽ nói gì đó với bạn bè, một mình đi về phía Lãnh Mặc.
Lãnh Mặc thấy nàng đi tới, trong lòng có chút phiền phức. Hắn không muốn tiếp xúc với nàng ta. Nhưng chỗ này đông người, hắn cũng không tiện bỏ đi ngay lập tức.
"Lại gặp công tử rồi." Lam Nhược Y dừng lại trước mặt Lãnh Mặc, nở một nụ cười nhẹ nhàng, má lúm đồng tiền ẩn hiện trông khá đáng yêu. Lần này, nàng không còn vẻ bối rối như lần trước. "Xem ra công tử cũng quyết định tham gia buổi tuyển chọn của Vân Tiêu Các?"
Nàng tinh ý nhận ra Lãnh Mặc đã thay đổi trang phục, trông gọn gàng hơn, và khí tức trên người dường như cũng có chút khác biệt so với lần gặp ở chợ phiên, mạnh mẽ và nội liễm hơn một cách khó tả. Điều này càng khiến sự tò mò và ấn tượng của nàng về hắn tăng thêm.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ