Chương 62 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Đối mặt với con rối Luyện Khí tầng ba đỉnh phong đang lao tới, Lãnh Mặc không hề tỏ ra căng thẳng. Hắn đã là Luyện Khí tầng bốn, lại có kinh nghiệm chiến đấu vượt xa những gì con rối gỗ này có thể mô phỏng.

Thay vì né tránh hay phòng ngự, Lãnh Mặc chọn cách đối công trực diện. Hắn muốn nhân cơ hội này để thử nghiệm uy lực của Hàn Băng Quyết và thanh đoản kiếm pháp khí hạ phẩm mới có được.

"Keng!"

Thanh đoản kiếm băng hàn sau lưng được rút ra trong nháy mắt, đón đỡ đường kiếm gỗ của con rối. Một luồng hàn khí nhàn nhạt từ thân kiếm tỏa ra, khiến chuyển động của con rối hơi khựng lại một chút.

Lãnh Mặc không cho con rối cơ hội điều chỉnh. Hắn vận chuyển linh lực băng hàn Luyện Khí tầng bốn, thân hình khẽ lướt tới như một bóng ma, đoản kiếm trong tay biến ảo khôn lường. Hắn không sử dụng những chiêu thức kiếm pháp hoa mỹ nào, chỉ là những động tác đâm, chém, đỡ, gạt cực kỳ đơn giản nhưng lại nhanh, chuẩn và hiểm hóc đến cực điểm.

Mỗi nhát kiếm của hắn đều nhắm vào những khớp nối hoặc điểm yếu trong kết cấu của con rối gỗ mà hắn nhanh chóng nhìn ra bằng kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Linh lực băng hàn được rót vào thân kiếm khiến mỗi lần va chạm, một lớp băng sương mỏng lại hình thành trên người con rối, làm chậm tốc độ và sự linh hoạt của nó.

Con rối gỗ dù có sức mạnh tầng ba đỉnh phong nhưng lại thiếu đi trí tuệ và sự ứng biến của con người. Nó chỉ biết tấn công một cách máy móc theo những lộ trình được lập sẵn. Đối mặt với lối đánh linh hoạt, hiệu quả và đầy tính toán của Lãnh Mặc, nó nhanh chóng rơi vào thế hạ phong.

"Hàn Khí Chỉ!"

Trong lúc con rối đang chật vật chống đỡ đường kiếm của Lãnh Mặc, hắn bất ngờ thu kiếm về, tay trái chỉ ra. Một luồng hàn khí vô hình bắn thẳng vào ngực con rối.

"Rắc!" Một lớp băng mỏng lập tức hình thành trên ngực con rối, khiến chuyển động của nó càng thêm trì trệ.

Chớp lấy thời cơ này, Lãnh Mặc không hề do dự. Đoản kiếm trong tay phải lại được rót đầy linh lực băng hàn, vẽ một đường vòng cung sắc bén, chém mạnh vào khớp vai đang bị băng đông cứng của con rối.

"Xoẹt!"

Cánh tay cầm kiếm gỗ của con rối bị chém đứt lìa, rơi loảng xoảng xuống sàn đài. Con rối mất đi vũ khí và một phần khả năng chiến đấu, hoàn toàn trở thành một cái bia đỡ đòn.

Lãnh Mặc không dừng lại, hắn lướt tới gần, dùng chuôi kiếm đập mạnh vào đầu con rối. Con rối gỗ lảo đảo rồi đổ sầm xuống, bất động.

Toàn bộ quá trình diễn ra chỉ trong khoảng mười mấy hơi thở, nhanh gọn và hiệu quả đến khó tin. Nén nhang dùng để tính giờ thậm chí còn chưa cháy được một phần mười.

Sự tĩnh lặng lại một lần nữa bao trùm quảng trường. Tất cả mọi người, kể cả vị Trưởng lão và các chấp sự Vân Tiêu Các, đều sững sờ nhìn Lãnh Mặc. Đánh bại một con rối Luyện Khí tầng ba đỉnh phong dễ dàng như vậy? Kỹ năng chiến đấu và sự khống chế linh lực kia... tuyệt đối không phải là thứ mà một tu sĩ Luyện Khí tầng bốn bình thường có thể sở hữu!

"Người này... không chỉ có linh căn đặc dị và tâm cảnh vững vàng, mà thực lực chiến đấu cũng mạnh mẽ đến mức này sao?" Vị Trưởng lão lẩm bẩm, ánh mắt nhìn Lãnh Mặc càng thêm nóng rực. Đây không còn là hạt giống tốt nữa, mà là một khối ngọc quý chưa được mài giũa! Vân Tiêu Các lần này thực sự đã nhặt được bảo vật rồi!

"Lãnh Mặc, thông qua vòng ba! Xuất sắc!" Vị đệ tử phụ trách hét lớn, giọng nói đầy kích động và kính phục.

Lãnh Mặc thu kiếm lại vào vỏ sau lưng, gương mặt vẫn lạnh tanh như không có chuyện gì xảy ra. Hắn không quan tâm đến sự kinh ngạc của người khác, chỉ lặng lẽ đi về khu vực chờ đợi. Hắn biết mình đã thể hiện đủ để gây ấn tượng, đó là điều cần thiết.

Lam Nhược Y nhìn Lãnh Mặc với ánh mắt càng thêm phức tạp. Sự mạnh mẽ và lạnh lùng của hắn vừa khiến nàng ngưỡng mộ, lại vừa cảm thấy có chút xa cách và khó gần. Nàng tự hỏi liệu mình có cơ hội nào để thực sự hiểu được con người bí ẩn này hay không.

Đăng nhận xét