Sau màn thể hiện thực lực kinh người của Lãnh Mặc, vòng khảo nghiệm thứ ba tiếp tục diễn ra. Tuy nhiên, không khí đã không còn quá căng thẳng như trước, vì kết quả gần như đã định. Những người có thực lực Luyện Khí tầng ba, sau khi chứng kiến Lãnh Mặc và Lam Nhược Y vượt qua, cũng có thêm tự tin và động lực, cố gắng hết sức để cầm cự hoặc đánh bại con rối.
Cuối cùng, khi nén nhang cuối cùng cháy hết, tổng cộng có hai mươi ba thiếu niên vượt qua được cả ba vòng khảo nghiệm, chính thức được chọn làm đệ tử ngoại môn của Vân Tiêu Các. Con số này nhiều hơn dự kiến một chút, có lẽ do sự xuất hiện của Lãnh Mặc đã tạo thêm động lực cho những người khác.
Vị Trưởng lão Vân Tiêu Các đứng ra tuyên bố kết quả cuối cùng, gương mặt lộ rõ vẻ hài lòng. Ông đặc biệt nhìn về phía Lãnh Mặc vài lần, ánh mắt đầy ẩn ý.
"Chúc mừng hai mươi ba vị tân đệ tử!" Trưởng lão nói lớn. "Từ hôm nay, các ngươi chính thức là người của Vân Tiêu Các. Mong các ngươi sau này chăm chỉ tu luyện, tuân thủ môn quy, vì tông môn mà cống hiến! Bây giờ, hãy tạm biệt người nhà, các ngươi sẽ theo chúng ta về tông môn ngay lập tức."
Phía dưới quảng trường, những người nhà có con em được chọn thì vui mừng khôn xiết, nước mắt hạnh phúc tuôn rơi. Còn những người có con em bị loại thì chỉ biết thở dài tiếc nuối, an ủi con mình rồi lặng lẽ rời đi. Cảnh tượng chia ly và những cảm xúc trái ngược diễn ra nhanh chóng.
Lãnh Mặc không có người nhà để từ biệt. Hắn chỉ đứng yên lặng trong hàng ngũ hai mươi ba tân đệ tử, quan sát mọi thứ bằng ánh mắt lạnh lùng. Hắn thấy Lam Nhược Y đang bịn rịn chia tay cha mẹ và người hầu, nhận lấy những lời dặn dò và ánh mắt đầy yêu thương. Một thoáng cảm xúc xa lạ khẽ lướt qua đáy lòng Lãnh Mặc khi nhìn thấy cảnh đó – một nỗi khao khát mơ hồ về tình thân mà hắn đã đánh mất và chưa tìm lại được. Nhưng cảm xúc đó nhanh chóng bị hắn đè nén xuống. Hắn không được phép yếu lòng.
Sau khi các tân đệ tử từ biệt người nhà xong, vị Trưởng lão phất tay một cái, một chiếc thuyền gỗ lớn trông khá bình thường bất ngờ xuất hiện trên không trung phía trên quảng trường. Chiếc thuyền không quá lớn nhưng đủ chứa vài chục người, thân thuyền có khắc những phù văn mờ ảo, tỏa ra linh khí dao động.
"Phi hành pháp khí!" Có người kinh hô bên dưới. Đây là lần đầu tiên nhiều người dân Thanh Thạch Trấn được nhìn thấy pháp khí có thể bay được trong truyền thuyết.
"Tất cả lên thuyền!" Trưởng lão ra lệnh.
Hai mươi ba tân đệ tử, bao gồm cả Lãnh Mặc, dưới sự hướng dẫn của các chấp sự, lần lượt nhảy lên chiếc thuyền gỗ đang lơ lửng cách mặt đất không xa. Cảm giác đặt chân lên pháp khí biết bay khá mới lạ đối với hầu hết mọi người, kể cả Lãnh Mặc (dù kiếp trước hắn từng điều khiển cả những chiến hạm Tinh Không khổng lồ).
Khi tất cả đã lên thuyền, vị Trưởng lão và các chấp sự cũng nhảy lên sau cùng. Trưởng lão đứng ở mũi thuyền, niệm một câu khẩu quyết, rót linh lực vào trận pháp điều khiển. Chiếc thuyền gỗ từ từ bay lên cao, rời khỏi quảng trường Thanh Thạch Trấn trong tiếng trầm trồ và ánh mắt ngưỡng mộ của vô số người dân bên dưới.
Chiếc thuyền bay về phía ngọn núi màu xanh lục hùng vĩ ở phía đông trấn. Đó chính là nơi tọa lạc của Vân Tiêu Các. Hành trình tu tiên của Lãnh Mặc và hai mươi hai tân đệ tử khác chính thức bắt đầu từ đây.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ