Cuộc sống tu luyện ở ngoại môn Vân Tiêu Các tuy có phần nhàm chán nhưng đối với Lãnh Mặc lại khá phù hợp. Hắn có không gian riêng tư, có nguồn linh khí tạm ổn, có tài nguyên cơ bản hàng tháng và có thể tự do sắp xếp thời gian tu luyện của mình.
Hắn chăm chỉ tu luyện Hàn Băng Quyết, kết hợp với việc hấp thu linh thạch và Tụ Khí Đan. Đồng thời, hắn cũng dành thời gian luyện tập các pháp thuật Băng hệ mới học được và bộ pháp Phi Tuyết Bộ.
Phi Tuyết Bộ quả thực rất tinh diệu. Chỉ sau vài ngày luyện tập, thân pháp của Lãnh Mặc đã trở nên nhẹ nhàng và khó đoán hơn trước rất nhiều. Hắn di chuyển trong sân viện nhỏ của mình như một bóng ma, lúc ẩn lúc hiện, tốc độ tăng lên đáng kể.
Sự tiến bộ của hắn diễn ra âm thầm nhưng vững chắc. Chỉ sau khoảng nửa tháng nữa, hắn đã thành công đột phá, tiến vào Luyện Khí Kỳ tầng năm trung kỳ. Tốc độ này nếu để người khác biết được chắc chắn sẽ gây chấn động cả ngoại môn.
Tuy nhiên, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Sự im lặng và tách biệt của Lãnh Mặc, cùng với những lời đồn đại về linh căn đặc dị và thực lực bí ẩn của hắn từ buổi tuyển chọn, đã khiến hắn trở thành cái gai trong mắt một số kẻ ở ngoại môn.
Đặc biệt là một nhóm đệ tử ngoại môn cũ, do một tên sư huynh tên Vương Hổ cầm đầu. Vương Hổ có tu vi Luyện Khí tầng sáu sơ kỳ, là một trong những kẻ có thực lực khá mạnh ở khu vực ngoại môn này, tính tình lại bá đạo, thường hay bắt nạt các đệ tử mới hoặc yếu thế hơn để chiếm đoạt tài nguyên. Hắn nghe nói Lãnh Mặc được Lý chấp sự ưu ái xếp vào khu nhà tốt, lại thêm những lời đồn về sự đặc biệt của Lãnh Mặc, trong lòng không khỏi có chút ghen ghét và muốn tìm cơ hội gây khó dễ.
Một buổi chiều, khi Lãnh Mặc đang trên đường từ Tàng Kinh Các trở về phòng ở, hắn bị Vương Hổ cùng hai tên đệ tử khác chặn đường ngay tại một con đường nhỏ vắng vẻ.
"Ngươi là Lãnh Mặc?" Vương Hổ khoanh tay trước ngực, nhìn Lãnh Mặc từ trên xuống dưới bằng ánh mắt trịch thượng và khinh thường. Hai tên đệ tử đi cùng cũng có tu vi Luyện Khí tầng bốn, đứng chắn hai bên, tạo thành thế bao vây.
Lãnh Mặc dừng bước, lạnh lùng nhìn Vương Hổ, không nói gì. Hắn nhận ra ba người này, đã từng thấy họ đi lại nghênh ngang trong ngoại môn.
"Nghe nói ngươi rất được Trưởng lão và chấp sự coi trọng? Còn có linh căn đặc dị gì đó?" Vương Hổ cười nhạt, giọng đầy vẻ chế giễu. "Nhưng ở ngoại môn này, không phải cứ được coi trọng là có thể sống yên ổn đâu. Muốn đứng vững ở đây, phải biết điều một chút."
Lãnh Mặc vẫn im lặng, ánh mắt không chút sợ hãi, chỉ lạnh lẽo nhìn đối phương như nhìn một kẻ sắp chết.
Thái độ bình tĩnh và ánh mắt lạnh lẽo của Lãnh Mặc khiến Vương Hổ cảm thấy khó chịu và bị coi thường. Hắn vốn định dằn mặt Lãnh Mặc vài câu, có thể tiện tay "mượn" ít linh thạch hoặc đan dược, không ngờ đối phương lại chẳng coi mình ra gì.
"Thằng nhãi này láo thật!" Một tên đệ tử bên cạnh Vương Hổ tức giận quát. "Sư huynh đang nói chuyện với ngươi đấy!"
"Cút." Lãnh Mặc cuối cùng cũng lên tiếng, chỉ một từ duy nhất, lạnh như băng.
"Ngươi nói cái gì?" Vương Hổ trợn mắt, không tin vào tai mình. Một tên đệ tử mới nhập môn, tu vi chắc chỉ tầng bốn là cùng, lại dám nói hắn cút? Sự tức giận bùng lên, hắn không thèm nói nhiều nữa, trực tiếp ra tay. "Muốn chết! Hôm nay sư huynh sẽ dạy cho ngươi biết thế nào là lễ độ!"
Hắn vận chuyển linh lực Luyện Khí tầng sáu sơ kỳ, tung một quyền mang theo kình phong mạnh mẽ đánh thẳng vào mặt Lãnh Mặc. Hắn muốn một chiêu đánh gục tên nhãi kiêu ngạo này để thị uy.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới