Trở lại ngoại môn Vân Tiêu Các sau hơn nửa tháng làm nhiệm vụ, Lãnh Mặc cảm nhận được bầu không khí ở đây cũng có sự thay đổi. Sự xuất hiện của nhiều tu sĩ lạ mặt ở Thanh Thạch Trấn và tin đồn về Hắc Phong Hạp cũng đã lan đến tai các đệ tử ngoại môn, trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi.
Nhiều đệ tử tỏ ra tò mò và háo hức về "dị bảo xuất thế", mơ mộng về cơ duyên đổi đời. Một số kẻ liều lĩnh, tự tin vào thực lực của mình, thậm chí còn rủ rê nhau chuẩn bị tiến vào Hắc Phong Hạp thăm dò. Nhưng đa số vẫn giữ thái độ dè chừng, biết rõ sự nguy hiểm của nơi đó, nhất là khi có tin đồn về yêu thú cấp ba.
Lãnh Mặc không quan tâm đến những chuyện này. Hắn đi thẳng đến Nhiệm Vụ Đường để báo cáo hoàn thành nhiệm vụ hộ tống. Vị sư huynh Luyện Khí tầng bảy phụ trách tỏ ra khá ngạc nhiên khi thấy Lãnh Mặc trở về an toàn và nhanh chóng như vậy, nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ làm thủ tục xác nhận và ghi nhận điểm cống hiến cho hắn.
Với một trăm điểm cống hiến mới kiếm được, cộng với mười điểm còn lại từ lần trước và số điểm có thể đổi được từ nội đan Ngân Lang Vương (nếu hắn bán cho tông môn), Lãnh Mặc đã có một số vốn kha khá để đổi lấy tài nguyên tu luyện tiếp theo.
Hắn lại đến Dược Sự Đường, dùng sáu mươi điểm cống hiến để đổi lấy ba viên Ngưng Luyện Đan hạ phẩm nữa. Hắn cần tiếp tục củng cố nền tảng Luyện Khí tầng bảy và chuẩn bị cho việc đột phá tầng tám.
Trong lúc ở Dược Sự Đường, hắn tình cờ gặp lại Lam Nhược Y. Nàng cũng vừa trở về tông môn không lâu và đang đến đổi điểm cống hiến lấy một ít dược liệu. Thấy Lãnh Mặc, nàng có vẻ hơi ngập ngừng, nhưng cuối cùng vẫn bước tới chào hỏi.
"Lãnh công tử, ngươi đã về rồi." Giọng nàng nhỏ nhẹ, có chút vui mừng nhưng cũng có chút e dè.
Lãnh Mặc chỉ khẽ gật đầu, không nói gì, nhận lấy Ngưng Luyện Đan rồi định rời đi.
"Khoan đã!" Lam Nhược Y gọi giật lại. "Ta... ta nghe nói ngươi một mình giết được Ngân Lang Vương cấp hai sao? Thật lợi hại!" Ánh mắt nàng nhìn hắn tràn đầy ngưỡng mộ.
Lãnh Mặc vẫn không đáp, chỉ nhíu mày nhìn nàng, ý hỏi "Còn chuyện gì nữa không?".
Thấy thái độ của hắn, Lam Nhược Y hơi cụp mắt xuống, rồi lại ngẩng lên, lấy hết can đảm nói: "Ta... ta muốn cảm ơn ngươi đã giúp đỡ trong chuyến hộ tống lần trước. Nếu không có ngươi, có lẽ chúng ta đã gặp nguy hiểm rồi." Nàng lấy ra một cái bình ngọc nhỏ từ trong túi trữ vật của mình. "Đây là một ít 'Thanh Tâm Đan' do nhà ta tự luyện chế, có tác dụng an thần tĩnh khí, rất tốt cho việc tu luyện tâm cảnh. Coi như là chút lòng thành cảm tạ của ta, mong công tử nhận cho."
Thanh Tâm Đan? Lãnh Mặc liếc nhìn bình ngọc, hắn biết loại đan dược này, tuy không trực tiếp tăng tu vi nhưng lại rất hữu ích trong việc giữ vững tâm trí khi tu luyện hoặc đối mặt với ảo cảnh, tâm ma. Đối với hắn, người có tâm cảnh vốn đã vững vàng thì tác dụng không quá lớn, nhưng cũng là một vật phẩm có giá trị.
Hắn do dự một chút. Hắn không muốn nhận ơn huệ từ người khác, nhất là từ một thiếu nữ có vẻ có tình ý với mình. Nhưng từ chối thẳng thừng có vẻ cũng không hay, dù sao nàng ta cũng có ý tốt (ít nhất là bề ngoài).
"Không cần." Cuối cùng, hắn vẫn lạnh lùng từ chối, rồi quay người bước đi nhanh chóng, không cho Lam Nhược Y cơ hội nói thêm.
Lam Nhược Y cầm bình ngọc trên tay, ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Lãnh Mặc khuất dần, trong lòng tràn ngập cảm giác hụt hẫng và có chút tổn thương. Lại bị từ chối rồi. Hắn thực sự lạnh lùng và khó gần đến vậy sao? Nàng thở dài, cất lại bình ngọc vào túi, ánh mắt phức tạp nhìn về hướng Lãnh Mặc vừa đi. Xem ra, con đường muốn tiếp cận và tìm hiểu con người này còn rất dài và gian nan.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ