Chương 158 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Trong khoảnh khắc sinh tử, tiềm năng và ý chí cầu sinh của Lãnh Mặc bộc phát mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Hắn không còn nghĩ đến việc làm thế nào để giết con Hắc Ám Ma Lang nữa, vì điều đó gần như là không thể. Hắn chỉ nghĩ đến một con đường sống duy nhất: đột phá!

Đột phá Luyện Khí tầng mười! Phá vỡ cực hạn!

Chỉ có đạt đến tầng thứ truyền thuyết đó, hắn mới có hy vọng lật ngược tình thế, mới có cơ hội sống sót!

Ý nghĩ điên cuồng này vừa xuất hiện đã bùng cháy mãnh liệt trong đầu hắn. Hắn cảm nhận được linh lực Luyện Khí tầng chín đỉnh phong trong cơ thể đang dao động dữ dội dưới áp lực sinh tử, nền tảng vững chắc sau nhiều lần tôi luyện bằng Ngưng Luyện Đan và Ngưng Băng Luyện Thể Thuật dường như cũng đang có dấu hiệu muốn phá vỡ một giới hạn nào đó.

Đây chính là cơ duyên trong tuyệt cảnh! Áp lực từ con Hắc Ám Ma Lang cấp ba trung kỳ, môi trường âm phong và ma khí khắc nghiệt của Âm Phong Cốc, tất cả lại vô tình trở thành chất xúc tác hoàn hảo để hắn thử nghiệm bước đi nghịch thiên này!

"Các ngươi cầm chân nó giúp ta!" Lãnh Mặc hét lớn một tiếng với ba người đồng đội đang tuyệt vọng, giọng nói chứa đựng một sự quyết tâm không gì lay chuyển nổi.

Nói xong, hắn không quan tâm đến con Hắc Ám Ma Lang đang lao tới nữa, lập tức khoanh chân ngồi xuống ngay tại chỗ, nhắm mắt lại, vận chuyển toàn bộ linh lực và ý chí, bắt đầu xung kích vào tầng gông cùm cuối cùng ngăn cách hắn với Luyện Khí tầng mười!

Hành động điên rồ này của Lãnh Mặc khiến Thạch Nham, Vương Thông và Liễu Thanh Thanh đều sững sờ. Ngồi xuống đột phá ngay giữa trận chiến sinh tử với yêu thú cấp ba? Hắn thực sự điên rồi sao?

Nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên quyết và khí thế bùng phát từ người Lãnh Mặc, không hiểu sao họ lại cảm thấy một tia hy vọng mong manh. Có lẽ... có lẽ tên yêu nghiệt này thực sự có thể tạo ra kỳ tích?

"Được! Bọn ta sẽ cố gắng hết sức!" Thạch Nham nghiến răng hét lên, lại một lần nữa giơ tấm khiên đá gần như vỡ nát lên, lao về phía con Hắc Ám Ma Lang, quyết tâm dùng tính mạng của mình để câu giờ cho Lãnh Mặc.

Vương Thông và Liễu Thanh Thanh cũng cắn răng, vận dụng chút linh lực cuối cùng, liều mạng tấn công và quấy nhiễu con sói ma, cố gắng tạo ra dù chỉ là vài giây quý giá cho Lãnh Mặc.

Trong khi đó, Lãnh Mặc đã hoàn toàn chìm vào thế giới nội tâm. Hắn cảm nhận được một cánh cửa vô hình, mờ ảo nhưng lại cực kỳ kiên cố đang hiện ra trước mặt - cánh cửa dẫn đến Luyện Khí tầng mười. Hắn điều động toàn bộ linh lực băng phong đã được tinh luyện đến cực hạn, không ngừng công phá vào cánh cửa đó.

Đồng thời, hắn cũng vận chuyển Ngưng Băng Luyện Thể Thuật, chủ động hấp thu cả hàn khí, âm khí và thậm chí cả ma khí tàn dư trong hang động vào cơ thể! Đây là một hành động cực kỳ nguy hiểm, giống như đang tự sát! Nhưng Lãnh Mặc biết, hắn cần một lực lượng ngoại lai mạnh mẽ hơn nữa để kích thích cơ thể và linh lực phá vỡ giới hạn cuối cùng.

Cơ thể hắn lại một lần nữa phải chịu đựng sự giày vò khủng khiếp. Hàn khí, âm khí, ma khí đan xen vào nhau, vừa tôi luyện vừa phá hủy kinh mạch và nội phủ của hắn. Thân thể hắn lúc nóng lúc lạnh, lúc đau đớn như bị xé rách, lúc lại tê dại như bị đông cứng. Ý thức hắn cũng trở nên mơ hồ, vô số ảo ảnh và tâm ma lại xuất hiện, cố gắng kéo hắn chìm vào bóng tối.

Nhưng ý chí của Lãnh Mặc vẫn vững như bàn thạch! Hắn nhớ lại nỗi đau bị phản bội, nhớ lại hình ảnh người muội muội thất lạc, nhớ lại khát vọng đỉnh cao sức mạnh! Những điều đó trở thành động lực cuối cùng giúp hắn giữ vững được một tia tỉnh táo cuối cùng, điên cuồng điều khiển các luồng năng lượng hỗn loạn trong cơ thể, tập trung toàn bộ vào việc công phá cánh cửa tầng mười!

"Phá! Phá! Phá!!!" Hắn gầm lên trong tâm thức.

Đăng nhận xét