Sau khi giải quyết xong con Hắc Ám Ma Lang, Lãnh Mặc không lập tức đến kiểm tra tình hình của ba người đồng đội. Hắn đi đến những gì còn sót lại của con yêu thú, cẩn thận tìm kiếm và lấy ra một viên nội đan màu đen nhánh, lớn hơn và ẩn chứa năng lượng ma khí, âm khí tinh thuần hơn hẳn nội đan cấp hai. Đây là nội đan yêu thú cấp ba, cực kỳ quý giá. Hắn cũng thu thập thêm một ít lông và móng vuốt đặc biệt của nó.
Làm xong việc này, hắn mới quay lại nhìn ba người Thạch Nham, Vương Thông, Liễu Thanh Thanh đang nằm trên đất với vẻ mặt kinh hoàng và phức tạp.
"Các ngươi sao rồi?" Lãnh Mặc lạnh lùng hỏi, giọng điệu không có chút quan tâm nào.
Ba người lúc này mới hoàn hồn. Thạch Nham cố gắng gượng dậy, ôm lấy ngực ho khan vài tiếng. "Khụ... khụ... không... không chết được. Đa tạ Lãnh... Lãnh sư huynh đã cứu mạng!" Hắn ta theo bản năng đã đổi cách xưng hô, ánh mắt nhìn Lãnh Mặc tràn đầy sự kính sợ.
Vương Thông và Liễu Thanh Thanh cũng cố gắng ngồi dậy, dù vết thương còn rất nặng. Họ cũng lắp bắp nói lời cảm ơn, trong mắt không giấu được sự sợ hãi và cả một chút may mắn vì đã sống sót.
Lãnh Mặc không đáp lại lời cảm ơn của họ. Hắn lấy ra một ít dược liệu trị thương tốt nhất mình có, ném cho ba người. "Tự chữa thương đi. Nơi này không an toàn, chúng ta phải rời khỏi đây nhanh chóng."
Ba người vội vàng nhận lấy dược liệu, cảm kích nhìn Lãnh Mặc. Dù hắn lạnh lùng nhưng ít nhất cũng không bỏ mặc họ. Liễu Thanh Thanh, dù là Mộc hệ tu sĩ có khả năng chữa trị, nhưng linh lực đã cạn kiệt, cũng cần dược liệu để hồi phục.
Trong lúc ba người đang tự chữa thương, Lãnh Mặc lặng lẽ quan sát xung quanh hang động một lần nữa. Hắn chú ý đến những bức tường đá đen kịt có khắc hoa văn cổ xưa. Có lẽ nơi này không chỉ đơn giản là hang ổ của Hắc Ám Ma Lang, mà còn ẩn chứa bí mật nào đó liên quan đến Ma đạo hoặc phong ấn cổ xưa kia. Nhưng bây giờ không phải lúc để thăm dò kỹ hơn. Hắn cần phải đưa ba người bị thương này ra khỏi Âm Phong Cốc trước đã.
Một lát sau, khi ba người đã tạm thời ổn định lại vết thương và hồi phục được chút ít linh lực, Lãnh Mặc nói: "Đi thôi."
Hắn không dìu ai cả, chỉ đi trước dẫn đường. Thạch Nham, Vương Thông, Liễu Thanh Thanh cố gắng lê bước theo sau. Hành trình trở ra khỏi Âm Phong Cốc còn gian nan hơn lúc vào, vì họ đều đã bị thương và linh lực tiêu hao nghiêm trọng.
Nhưng có Lãnh Mặc Luyện Khí tầng mười đi trước mở đường, mọi chuyện lại trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Khí tức mạnh mẽ của hắn tỏa ra khiến những quỷ vật cấp thấp không dám đến gần. Những con mạnh hơn một chút cũng bị hắn dễ dàng dùng Hàn Khí Chỉ hoặc kiếm khí băng hàn đánh tan.
Ba người đi theo sau, nhìn bóng lưng vững chãi và lạnh lùng của Lãnh Mặc, trong lòng ngổn ngang cảm xúc.
Thạch Nham cảm thấy kính phục và biết ơn. Hắn nhận ra thực lực mới là thứ quyết định tất cả trong thế giới này. Lãnh Mặc tuy lạnh lùng nhưng lại mạnh mẽ đến đáng sợ, có lẽ đi theo hắn cũng không phải là lựa chọn tồi.
Vương Thông thì vừa sợ hãi vừa có chút ghen tị. Hắn không hiểu tại sao Lãnh Mặc lại có thể mạnh mẽ và may mắn đến vậy. Nhưng hắn cũng biết mình không thể nào là đối thủ của Lãnh Mặc nữa, chỉ có thể cố gắng giữ mạng và không đắc tội với hắn.
Liễu Thanh Thanh thì cảm xúc phức tạp nhất. Nàng vừa ngưỡng mộ thực lực nghịch thiên của Lãnh Mặc, vừa cảm thấy sợ hãi trước sự lạnh lùng và tàn nhẫn tiềm ẩn trong con người hắn. Nàng cũng cảm nhận được một sự cô độc đến cùng cực toát ra từ hắn, khiến nàng vừa muốn đến gần tìm hiểu, lại vừa không dám. Hình ảnh hắn một chỉ giết chết yêu thú cấp ba, và cả hành động ném thuốc cho họ một cách lạnh lùng, cứ ám ảnh trong tâm trí nàng.
Cứ như vậy, trong bầu không khí im lặng và phức tạp đó, đội bốn người chậm rãi nhưng an toàn rời khỏi Âm Phong Cốc chết chóc, mang theo những bí mật, những vết thương và cả những thay đổi sâu sắc trong nội tâm của mỗi người. Chuyến đi Hắc Phong Hạp lần này, dù đầy rẫy "ăn hành" và suýt chết, nhưng cũng đánh dấu một bước ngoặt lớn đối với Lãnh Mặc và cả những người đồng đội bất đắc dĩ của hắn.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ