Chương 182 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Lãnh Mặc biết mình không thể cứ chạy mãi như vậy. Linh lực của hắn tuy hùng hậu hơn Luyện Khí tầng chín nhưng so với Trúc Cơ trung kỳ vẫn kém xa, lại thêm việc liên tục thi triển thân pháp và pháp thuật cản đường, sự tiêu hao là cực lớn. Nếu bị đuổi kịp, hắn chắc chắn sẽ phải đối mặt với kết cục thê thảm.

Hắn liều mạng chạy về phía một khu vực có địa hình phức tạp hơn mà hắn đã để ý lúc trước – một rừng cột băng tự nhiên cao thấp khác nhau, dày đặc như một mê cung. Hắn hy vọng có thể lợi dụng địa hình này để cắt đuôi hoặc tìm cơ hội phản kích.

Lao vào rừng cột băng, Lãnh Mặc lập tức cảm thấy áp lực giảm đi phần nào. Những cột băng che khuất tầm nhìn và gây cản trở cho hai kẻ truy đuổi to lớn hơn. Hắn luồn lách giữa các cột băng như một bóng ma, tốc độ có phần được cải thiện.

Nhưng lão giả Ma đạo và nam tử trung niên cũng không phải kẻ ngu ngốc. Họ không thể dễ dàng bị địa hình làm khó. Lão giả Ma đạo liên tục tung ra những luồng ma khí ăn mòn, phá hủy các cột băng cản đường. Nam tử trung niên thì dùng đại đao chém nát những cột băng nhỏ hơn, mở đường tiến lên.

Khoảng cách lại một lần nữa bị thu hẹp. Lãnh Mặc cảm nhận được khí tức của hai kẻ kia đã ở rất gần phía sau lưng.

"Phải dùng đến thứ đó rồi!" Lãnh Mặc nghiến răng, trong lòng đưa ra quyết định. Hắn lấy ra vài tấm phù lục cuối cùng mình có – hai tấm Tật Hành Phù và một tấm Ẩn Tức Phù cao cấp hơn một chút mà hắn đã chuẩn bị kỹ lưỡng.

Hắn không lập tức sử dụng Tật Hành Phù để bỏ chạy, vì biết rằng dù tốc độ có tăng lên cũng khó lòng thoát khỏi sự truy đuổi của Trúc Cơ Kỳ trong thời gian dài. Hắn cần phải tạo ra một cơ hội bất ngờ.

Hắn bất ngờ dừng lại sau một cột băng lớn, nhanh chóng dán tấm Ẩn Tức Phù lên người, thu liễm toàn bộ khí tức đến mức gần như biến mất. Đồng thời, hắn ném hai tấm Tật Hành Phù về hai hướng khác nhau trong rừng cột băng, dùng một tia linh lực nhỏ kích hoạt chúng từ xa.

Hai tấm Tật Hành Phù lập tức phát sáng rồi lao vút đi theo hai hướng khác nhau, tạo ra ảo giác có người đang bỏ chạy về hai phía đó.

Quả nhiên, lão giả Ma đạo và nam tử trung niên đang đuổi sát phía sau, thấy hai luồng sáng tốc độ cực nhanh lao đi theo hai hướng khác nhau, lại không còn cảm nhận được khí tức của Lãnh Mặc (do tác dụng của Ẩn Tức Phù), lập tức có chút bối rối và do dự.

"Hừ! Muốn dùng tiểu xảo để chạy trốn sao?" Lão giả Ma đạo hừ lạnh, nhưng vẫn quyết định đuổi theo một trong hai luồng sáng.

Nam tử trung niên cũng chọn đuổi theo luồng sáng còn lại. Bọn họ không thể để mất dấu con mồi mang theo Hàn Tủy Tinh.

Lợi dụng khoảnh khắc hai kẻ truy đuổi bị phân tâm và tách ra, Lãnh Mặc đang ẩn nấp sau cột băng lập tức hành động. Hắn không bỏ chạy ngay mà lại lặng lẽ di chuyển theo một hướng khác, hướng về phía rìa của rừng cột băng, nơi có một khe vực sâu mà hắn đã để ý lúc trước.

Hắn muốn lợi dụng khe vực đó để hoàn toàn cắt đuôi hai kẻ này. Đây là một nước cờ mạo hiểm, nhưng cũng là cách duy nhất hắn có thể nghĩ ra lúc này.

Đăng nhận xét