Chương 197 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Admin
Quá trình dung hợp và ngưng tụ Đạo Cơ đặc biệt kéo dài trong sự đau đớn và giằng co không ngừng. Linh lực Băng hàn bá đạo muốn đông cứng tất cả, trong khi Sinh cơ từ Mộc Linh Ngọc Diệp và Sinh Mệnh Tuyền Dịch lại kiên cường chống lại, cố gắng duy trì sự sống và cân bằng. Hai luồng sức mạnh một Sinh một Tử (Băng thuộc tính cực hạn cũng mang theo ý nghĩa của sự tĩnh lặng, chết chóc) luân chuyển, đối chọi gay gắt trong đan điền Lãnh Mặc.

Ý thức của Lãnh Mặc như đang trôi nổi giữa hai bờ Sinh Tử. Hắn cảm nhận được sự lạnh lẽo của cái chết đang đến gần khi hàn khí chiếm thế thượng phong, nhưng ngay sau đó lại cảm nhận được sự ấm áp của sự sống đang níu kéo hắn lại khi Sinh cơ phản kháng. Vô số ảo ảnh về sự sống và cái chết, về sự hủy diệt và tái sinh liên tục hiện lên trong đầu hắn.

Đây là một khảo nghiệm cực lớn đối với tâm cảnh và ý chí. Nếu hắn không thể giữ vững được sự tỉnh táo và cân bằng, không thể lĩnh ngộ được sự huyền diệu của Sinh Tử luân chuyển trong quá trình này, hắn sẽ lập tức bị hai luồng sức mạnh đó xé nát, hồn phi phách tán!

Nhưng Lãnh Mặc không hề sợ hãi. Ngược lại, trong cơn đau đớn và nguy hiểm tột cùng đó, linh hồn hắn lại trở nên cực kỳ minh mẫn và sáng suốt. Hắn nhớ lại cảnh tượng mình chết đi rồi lại trọng sinh, nhớ lại sự tàn khốc của vũ trụ nơi sự sống và cái chết luôn song hành, nhớ lại hai huyết mạch Long và Phượng đang ẩn giấu trong cơ thể mình...

Một tia linh quang đột nhiên lóe lên trong đầu hắn!

"Sinh và Tử, Băng và Mộc... không phải là đối lập, mà là bổ trợ! Vạn vật trong vũ trụ đều có Âm Dương, đều có Sinh Tử luân chuyển! Băng đến cực hạn là sự tĩnh lặng tuyệt đối, nhưng trong tĩnh lặng đó lại ẩn chứa mầm mống của sự sống mới. Sinh cơ đến cực hạn là sự bùng nổ mãnh liệt, nhưng cũng cần có sự cân bằng và giới hạn của Tử Vong để duy trì trật tự!"

"Ta muốn ngưng tụ không phải là Đạo Cơ Băng hàn thuần túy, cũng không phải Đạo Cơ Sinh mệnh đơn lẻ, mà là một Đạo Cơ dung hợp cả hai, một Đạo Cơ thể hiện sự luân chuyển của Sinh Tử, sự cân bằng của Băng và Sinh!"

Sự lĩnh ngộ đột ngột này như chìa khóa vàng mở ra cánh cửa cuối cùng. Lãnh Mặc lập tức thay đổi cách dẫn dắt linh lực. Hắn không cố gắng để Băng hay Sinh chiếm thế thượng phong nữa, mà chủ động điều khiển chúng dung hợp vào nhau theo một quỹ đạo huyền ảo dựa trên sự lĩnh ngộ mới về Sinh Tử luân chuyển.

Điểm linh lực nguyên thủy trong đan điền hắn bắt đầu xoay tròn nhanh hơn, không còn biến đổi hình dạng hỗn loạn nữa mà dần dần ngưng tụ lại thành một hình dáng ổn định và hoàn mỹ hơn.

Đó là hình ảnh một đóa hoa sen băng!

Một đóa sen được tạo thành từ huyền băng trong suốt, tinh khiết đến cực điểm, nhưng bên trong mỗi cánh sen băng giá đó lại ẩn chứa những đường vân màu xanh lục tràn đầy sinh cơ. Đóa sen băng lặng lẽ xoay tròn trong đan điền hắn, vừa tỏa ra hàn khí lạnh lẽo thấu xương, lại vừa ẩn chứa một sức sống mãnh liệt và bền bỉ.

Băng Liên Đạo Cơ! Một loại Đạo Cơ dị chủng cực kỳ hiếm thấy, dung hợp hoàn mỹ giữa hai thuộc tính tưởng chừng đối nghịch là Băng và Sinh! Phẩm cấp của nó... Lãnh Mặc cảm nhận được, đã vượt qua Linh Cơ thượng phẩm, thậm chí mơ hồ chạm đến ngưỡng cửa của Địa Cơ!

"Thành công rồi!!!" Lãnh Mặc sung sướng gầm lên trong lòng. Hắn đã làm được! Hắn đã thành công ngưng tụ được Đạo Cơ cao cấp mà hắn mơ ước!

Ngay khi Băng Liên Đạo Cơ hình thành ổn định trong đan điền, một luồng linh lực tinh thuần và mạnh mẽ hơn gấp mười lần so với Luyện Khí tầng mười bắt đầu tràn ngập khắp cơ thể hắn. Khí tức của hắn tăng vọt, chính thức bước vào một cảnh giới hoàn toàn mới!

Trúc Cơ Kỳ!

Đăng nhận xét