Trương Trưởng lão ngồi yên lặng bên bàn trà đã nguội lạnh, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi mây mù bao phủ đỉnh núi quanh năm. Đã hơn ba tháng kể từ ngày Lãnh Mặc nhận nhiệm vụ hộ tống Đan Minh rồi biệt tăm biệt tích. Ban đầu, ông chỉ nghĩ đệ tử này ham mê lịch luyện bên ngoài, nhưng thời gian trôi qua quá lâu mà không có bất kỳ tin tức nào khiến ông không khỏi có chút lo lắng.
"Lãnh Mặc... tiềm năng của ngươi đúng là kinh người, tâm cảnh cũng hơn xa người thường. Nhưng tính cách lại quá mức lạnh lùng, độc đoán, khó lòng nắm bắt." Trương Trưởng lão khẽ thở dài. Ông nhìn trúng tiềm lực của Lãnh Mặc, muốn bồi dưỡng hắn thành một trợ lực mạnh mẽ cho phe phái của mình trong cuộc đấu đá nội bộ ngày càng gay gắt tại Vân Tiêu Các. Nhưng sự biến mất đột ngột này lại khiến kế hoạch của ông có phần bị đảo lộn. Nếu Lãnh Mặc thực sự gặp bất trắc bên ngoài, đó sẽ là một tổn thất lớn. Nhưng nếu hắn an toàn trở về với thực lực mạnh hơn, liệu có còn dễ dàng khống chế như trước?
Trong lúc Trương Trưởng lão đang suy tư, tại một tiểu viện khác dành cho đệ tử chân truyền, Tống Dương đang điên cuồng luyện tập pháp thuật. Khí tức Trúc Cơ Kỳ tầng hai vững chắc tỏa ra từ người hắn, khuôn mặt tuấn tú nhưng giờ đây lại có phần dữ tợn vì hận thù.
"Lãnh Mặc! Ngươi tốt nhất là đã chết ở xó xỉnh nào đó rồi! Nếu không, ngày ngươi trở về, chính là ngày Tống Dương ta rửa sạch mối nhục xưa!" Hắn nghiến răng, nhớ lại cảnh tượng bị Lãnh Mặc đánh bại và làm nhục trước mặt mọi người. Nỗi hận đó như lửa đốt trong lòng, thúc đẩy hắn không ngừng tu luyện. Hắn biết chỉ có thực lực mạnh hơn mới có thể báo thù.
Gần đây, hắn đã nhận được sự ủng hộ ngầm từ Tôn Trưởng lão. Vị trưởng lão thuộc phe đối địch với Trương Trưởng lão này rất muốn mượn tay hắn để đả kích uy tín của Trương Trưởng lão và loại bỏ cái gai trong mắt là Lãnh Mặc. Tôn Trưởng lão đã cung cấp cho hắn không ít tài nguyên tu luyện và hứa hẹn sẽ làm chỗ dựa cho hắn.
Trong khi đó, tại Lam gia Dược Phường dưới chân núi Vân Tiêu, Lam Nhược Y đang cẩn thận phân loại thảo dược. Nàng đã là Luyện Khí tầng năm, tiến bộ không chậm, nhưng tâm trí thỉnh thoảng lại lơ đãng nghĩ về bóng hình lạnh lùng, bí ẩn kia.
"Lãnh sư huynh... huynh ấy đã đi đâu ba tháng nay rồi?" Nàng khẽ lẩm bẩm, trong lòng có chút lo lắng mơ hồ. Nàng từng nghe ngóng tin tức từ các sư huynh đệ trong tông môn, nhưng không ai biết Lãnh Mặc ở đâu. Có người nói hắn đi lịch luyện, có người ác ý đồn rằng hắn đã đắc tội với kẻ mạnh nên bị giết chết bên ngoài. Nàng không tin những lời đồn đó. Người như Lãnh Mặc, thông minh, cẩn thận, thực lực lại mạnh mẽ như vậy, sao có thể dễ dàng gặp chuyện? Nhưng sự lo lắng vẫn không thể xua đi. Nàng chỉ hy vọng hắn bình an.
Bầu không khí tại Vân Tiêu Các bề ngoài vẫn bình lặng, nhưng bên trong, những con sóng ngầm của tranh đấu phe phái, ân oán cá nhân, và cả những nỗi niềm riêng tư vẫn đang âm thầm cuộn chảy, chờ đợi một cơn gió mới thổi đến.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới