Chương 208 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Admin
Luồng ma khí thượng cổ tinh thuần và tà ác đó giống như một con rắn độc, len lỏi vào từng ngóc ngách trong cơ thể Lãnh Mặc, đặc biệt là nhắm thẳng vào Băng Liên Đạo Cơ và linh hồn hắn. Nó mang theo ý chí hủy diệt và ăn mòn mãnh liệt, muốn biến hắn thành một con rối ma vật, hoặc tệ hơn là trực tiếp thôn phệ linh hồn hắn để bổ sung năng lượng cho bản thể bị phong ấn bên trong.

Lãnh Mặc cảm thấy đầu óc đau nhức như muốn nổ tung, ý thức bắt đầu trở nên mơ hồ. Vô số tiếng thì thầm ma quái vang vọng bên tai, dụ dỗ hắn từ bỏ chống cự, hòa nhập vào bóng tối vĩnh hằng. Những ký ức đau thương, những nỗi hận thù sâu sắc nhất trong lòng hắn lại bị khuấy động, trở thành những lưỡi dao sắc bén tự đâm vào tâm can.

Hình ảnh Phong Vô Ngân cười nhạo, Lam Vũ lạnh lùng quay đi, những kẻ phản bội hả hê nhìn hắn chết... Hình ảnh muội muội thất lạc với đôi mắt ngây thơ gọi "ca ca" rồi tan biến vào hư vô... Sự bất lực, sự phẫn nộ, sự tuyệt vọng... tất cả những cảm xúc tiêu cực bị ma khí khuếch đại lên gấp trăm lần, muốn nhấn chìm hoàn toàn lý trí và ý chí của hắn.

"Không! Tuyệt đối không!" Lãnh Mặc gầm lên trong tâm thức. Hai mắt hắn đỏ ngầu, nhưng sâu trong đó vẫn còn một tia lý trí và sự kiên định cuối cùng. Hắn là Lãnh Mặc, là Kình Thiên Tinh Chủ từng tung hoành Tinh Không, dù trọng sinh trở về yếu đuối, dù bị phản bội đến chết tâm, hắn tuyệt đối không cho phép mình gục ngã trước thứ ma khí hạ đẳng này!

"Chấp Ngã Đạo! Tâm ta là trời, ý ta là đạo! Ma niệm ngoại lai, sao động được chân tâm của ta!"

Hắn cắn chặt răng, dồn hết chút ý chí còn sót lại, điên cuồng vận chuyển Băng Liên Đạo Cơ. Đóa sen băng trong đan điền xoay tròn với tốc độ cực hạn, vừa tỏa ra hàn khí cực độ để đóng băng, làm chậm sự xâm thực của ma khí, vừa bộc phát toàn bộ Sinh cơ còn sót lại để chữa trị tổn thương và chống lại sự ăn mòn.

Hai luồng sức mạnh Băng và Sinh một lần nữa giao tranh dữ dội bên trong cơ thể hắn, nhưng lần này không phải để dung hợp, mà là để chống lại kẻ thù chung từ bên ngoài. Hàn khí đông kết, Sinh cơ chữa trị, tạo thành một vòng tuần hoàn phòng ngự mong manh nhưng lại cực kỳ bền bỉ xung quanh Đạo Cơ và linh hồn hắn.

Đồng thời, Ngưng Băng Luyện Thể Thuật cũng được hắn vận chuyển đến cực hạn. Thân thể cường hãn như huyền băng trở thành chiến trường thứ hai, cố gắng ngăn chặn và trục xuất luồng ma khí đang tàn phá kinh mạch và nội phủ.

Đây là một cuộc chiến giằng co đầy đau đớn và nguy hiểm. Mỗi giây trôi qua, Lãnh Mặc đều cảm thấy như đang đi trên lưỡi dao tử thần. Chân Nguyên và Sinh cơ tiêu hao với tốc độ chóng mặt, linh hồn lực cũng cạn kiệt dần. Nhưng ý chí của hắn lại càng trở nên sắc bén và kiên định hơn trong nghịch cảnh. Hắn không chỉ chống cự, mà còn đang âm thầm phân tích bản chất của luồng ma khí này.

Nó lạnh lẽo, tà ác, mang theo ý chí hủy diệt và ăn mòn... nhưng dường như cũng ẩn chứa một loại quy luật nào đó liên quan đến sự tĩnh lặng, sự kết thúc... gần giống với Tử Vong hoặc Hủy Diệt Pháp Tắc!

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Lãnh Mặc: "Liệu... có thể lợi dụng chính luồng ma khí này để lĩnh ngộ pháp tắc liên quan đến Tử Vong hay Hủy Diệt không?" Ý nghĩ này cực kỳ điên rồ và nguy hiểm, chẳng khác nào chơi với lửa. Nhưng đối với Lãnh Mặc, kẻ theo đuổi sức mạnh và không từ thủ đoạn, thì nguy hiểm càng lớn, cơ duyên càng lớn!

Hắn bắt đầu thay đổi chiến thuật. Thay vì chỉ đơn thuần chống cự và trục xuất, hắn cẩn thận dẫn dắt một tia ma khí cực nhỏ, yếu ớt nhất, tiến vào sâu trong linh hồn thức hải của mình, dùng ý chí và linh hồn lực mạnh mẽ bao bọc, phân tích nó. Hắn muốn tìm hiểu bản chất của nó, tìm kiếm tia lĩnh ngộ trong sự hủy diệt!

Đây là một canh bạc sinh tử thực sự!

Đăng nhận xét