Sau khi cơn sóng xung kích kinh hoàng qua đi, đáy Hàn Đàm trở nên tan hoang, hỗn loạn cực độ. Vô số mảnh băng vỡ vụn trôi nổi khắp nơi, dòng nước vẫn còn cuộn xoáy dữ dội.
Băng Giao Long khó khăn lắm mới ổn định lại được thân hình. Nó bị thương không nhẹ, lớp vảy băng trên lưng vỡ nát nhiều chỗ, máu vẫn đang rỉ ra, khí tức rõ ràng yếu đi rất nhiều. Nhưng trong đôi mắt vàng kim của nó lại ánh lên vẻ vui mừng và phấn khích khó tả.
Nó nhìn về phía Cửu U Hàn Băng Phong Ma Trận. Quả nhiên, sau vụ tự bạo của bàn tay ma khí, cộng thêm đòn tấn công làm suy yếu của Lãnh Mặc trước đó, phong ấn đã bị phá vỡ một mảng lớn! Vòng xoáy nước đen kịt tuy vẫn còn đó, nhưng sự trấn áp đối với long mạch của khu vực này đã giảm đi ít nhất một nửa!
Nó có thể cảm nhận rõ ràng, long mạch bị khóa chặt hàng ngàn năm đang bắt đầu thức tỉnh, linh khí đất trời đang từ từ tụ lại về phía này! Chỉ cần cho nó một thời gian hấp thu và tu luyện, nó hoàn toàn có khả năng đột phá lên cấp năm! Thoát khỏi sự cầm tù của nơi quỷ quái này!
"Ha ha ha! Thành công rồi! Cuối cùng cũng thành công rồi!" Băng Giao Long ngửa cổ cười dài điên dại, tiếng cười vang vọng khắp đáy Hàn Đàm tan hoang.
Sau cơn phấn khích ban đầu, nó mới nhớ đến Lãnh Mặc. Nó đảo mắt tìm kiếm, nhanh chóng phát hiện ra thân thể gần như nát vụn của Lãnh Mặc đang trôi nổi bất tỉnh giữa những mảnh băng vỡ. Khí tức của hắn yếu ớt đến mức gần như không còn, Đạo Cơ rõ ràng đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Một tia sát ý lạnh lẽo lóe lên trong mắt Băng Giao Long. Giết hắn ngay bây giờ? Tên tiểu tử này quá mức yêu nghiệt và khó lường. Hắn chỉ mới Trúc Cơ tầng một đã có thể làm suy yếu phong ấn, lại còn lĩnh ngộ được cả ý niệm Sinh Tử kỳ lạ. Nếu để hắn trưởng thành, tương lai chắc chắn sẽ là một mối họa lớn. Hơn nữa, những bí mật về phong ấn và cả huyết mạch đặc biệt của hắn, tốt nhất là nên chôn vùi cùng hắn.
Nhưng ngay khi sát ý vừa dâng lên, Băng Giao Long lại có chút do dự. Giết một kẻ đã giúp mình một việc lớn như vậy ngay sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ (dù là một cách bất đắc dĩ và nguy hiểm), có vẻ hơi... bất nghĩa? Không, nó không quan tâm đến đạo nghĩa. Điều nó lo lắng là, tên tiểu tử này quá mức kỳ lạ. Huyết mạch của hắn, Đạo Cơ của hắn, khả năng chống lại ma khí của hắn... đều ẩn chứa những bí mật mà nó không thể nhìn thấu. Liệu việc giết hắn có gây ra hậu quả khó lường nào không? Ví dụ như kích động hoàn toàn thứ bị phong ấn bên trong? Hoặc là có một thế lực nào đó đứng sau bảo vệ hắn?
Hơn nữa, Lãnh Mặc hiện tại đã bị trọng thương, Đạo Cơ bị hao tổn, gần như là một phế nhân. Hắn không còn là mối đe dọa tức thời nữa. Giữ lại hắn, có lẽ sau này vẫn còn chút giá trị lợi dụng? Hoặc ít nhất, đợi đến khi nó đột phá cấp năm, thực lực hoàn toàn nghiền ép mọi thứ, lúc đó muốn giết hắn cũng không muộn.
Sau một hồi cân nhắc lợi hại, Băng Giao Long quyết định tạm thời tha cho Lãnh Mặc một mạng. Giết một kẻ sắp chết cũng chẳng vẻ vang gì, lại tiềm ẩn rủi ro không đáng có.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Ủng hộ admin ít tiền uống cà phê đi :3
Ủng hộ