Chương 223 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Bên trong đan điền hoang tàn của Lãnh Mặc, ngọn lửa niết bàn vô hình vẫn đang cháy âm ỉ. Dưới sự luyện hóa của ngọn lửa này và sự dung hợp của hai dòng huyết mạch Long Phượng, những mảnh vỡ của Băng Liên Đạo Cơ, ma khí Tử Vong và năng lượng Băng hàn tinh thuần đang dần dần ngưng tụ lại thành một hình thái mới.

Quá trình này không hề dễ dàng. Nó đòi hỏi sự cân bằng hoàn hảo giữa các loại năng lượng và quy luật trái ngược nhau: Băng và Hỏa (Niết Bàn Chi Hỏa), Sinh và Tử, Long và Phượng. Chỉ một chút mất cân bằng cũng có thể khiến mọi thứ sụp đổ, linh hồn Lãnh Mặc sẽ thực sự tan biến.

Nhưng ý chí sắt đá còn sót lại trong tiềm thức Lãnh Mặc, cùng với bản năng sinh tồn của hai đại thần thú huyết mạch, đã dẫn dắt quá trình này đi đúng hướng một cách kỳ diệu.

Không còn là đóa sen băng tinh khiết như trước nữa. Hình thái mới đang dần hình thành vẫn là một đóa sen, nhưng phức tạp và huyền ảo hơn rất nhiều.

Những cánh sen băng không chỉ trong suốt mà còn ẩn hiện những đường vân màu vàng kim nhạt, giống như lân phiến của Chân Long, mang theo sự cứng rắn và uy nghiêm. Bên trong mỗi cánh sen, những đường vân Sinh cơ màu xanh lục vẫn tồn tại, nhưng càng thêm rực rỡ và mạnh mẽ hơn dưới sự nuôi dưỡng của năng lượng Phượng Hoàng. Đặc biệt, ở nhụy sen, nơi từng là tâm điểm của Đạo Cơ, giờ đây lại ngưng tụ một điểm sáng nhỏ màu đen kịt, tĩnh lặng nhưng lại ẩn chứa khí tức Tử Vong và Hủy Diệt sâu thẳm, giống như một lỗ đen thu nhỏ, cân bằng và đối trọng với sức sống mãnh liệt xung quanh.

Băng - Long - Phượng - Sinh - Tử! Năm loại thuộc tính và quy luật tưởng chừng không thể dung hợp lại đang cùng tồn tại một cách hài hòa đến khó tin trong một Đạo Cơ duy nhất!

Trong quá trình Đạo Cơ mới đang hình thành, những mảnh ký ức rời rạc lại một lần nữa hiện lên trong tâm thức hỗn mang của Lãnh Mặc. Hắn thấy mình đứng trên đỉnh Tinh Không, hiệu lệnh vạn tộc. Lại thấy mình là một thiếu niên gầy yếu chết đói ở Hoang Thạch Thôn. Rồi lại thấy hình ảnh mơ hồ về người muội muội của thân thể kiếp trước, bé gái với đôi mắt to tròn... Nhưng lần này, một hình ảnh khác lại xen vào, rõ ràng hơn một chút - vẫn là bé gái đó, nhưng đang níu tay một thiếu niên khác, thiếu niên có gương mặt khắc khổ trong ký ức bị đánh đập hắn thấy lúc rơi xuống vực sâu!

"Hai... hai người muội muội?" Sự mâu thuẫn và nghi hoặc lại dâng lên trong tiềm thức hắn. Tại sao lại có hai hình ảnh gần như giống hệt nhau, nhưng lại gắn với hai ký ức khác biệt? Linh hồn hắn là của Kình Thiên Tinh Chủ, người có muội muội thất lạc. Thân thể này là của cô nhi chết đói ở Hoang Thạch Thôn. Vậy ký ức về thiếu niên bị đánh đập và bé gái kia là của ai? Lẽ nào... sự thật về thân thể này còn phức tạp hơn hắn tưởng?

Những nghi vấn đó chỉ thoáng qua rồi lại chìm vào hỗn mang khi quá trình ngưng tụ Đạo Cơ mới đi đến giai đoạn cuối cùng.

"Ong!"

Một tiếng rung động nhẹ nhàng nhưng lại lan tỏa khắp cơ thể và linh hồn Lãnh Mặc. Đóa sen ngũ sắc huyền ảo trong đan điền hắn hoàn toàn ổn định, tỏa ra ánh sáng rực rỡ nhưng lại nội liễm.

Đạo Cơ mới đã hình thành!

Nó vẫn mang hình dáng Băng Liên, nhưng đã lột xác hoàn toàn về bản chất và phẩm cấp. Nó không còn đơn thuần là Băng Liên Đạo Cơ gần chạm Địa Cơ nữa, mà là một loại Đạo Cơ dị chủng hoàn toàn mới, dung hợp năm loại sức mạnh, phẩm cấp của nó... Lãnh Mặc trong tiềm thức mơ hồ cảm nhận được, đã vượt xa Địa Cơ, thậm chí có thể sánh ngang với Thiên Cơ trong truyền thuyết!

Tuy nhiên, ngay sau khi Đạo Cơ mới hình thành, Lãnh Mặc không lập tức có được sức mạnh kinh thiên động địa. Ngược lại, Đạo Cơ mới này cực kỳ trống rỗng, gần như không có chút Chân Nguyên nào. Hắn cần phải tu luyện lại từ đầu, hấp thu linh khí để lấp đầy nó.

Nhưng nền tảng đã được đặt xuống. Một nền tảng vững chắc và kinh khủng hơn bất kỳ ai ở Huyền Thiên Đại Lục này có thể tưởng tượng được!

Đăng nhận xét