"Vậy... làm sao ngươi thoát được?" Lãnh Mặc hỏi tiếp, giọng trầm xuống.
Tiểu Hà nấc lên vài tiếng, cố gắng kể tiếp. Nàng nói rằng đúng vào lúc nàng tưởng như đã rơi vào tuyệt vọng, sắp bị đám lưu manh lôi đi, thì có một bà lão bán bánh đa gần đó đã nhìn thấy. Bà lão tuy tuổi cao sức yếu, nhưng lại rất dũng cảm. Bà đã lớn tiếng tri hô, thu hút sự chú ý của những người xung quanh, đồng thời dùng cây gậy bán hàng của mình liều mạng đánh đuổi đám lưu manh.
Đám lưu manh thấy bị nhiều người chú ý, lại sợ phiền phức với quan phủ, nên đã chửi bới vài câu rồi bỏ đi, nhưng không quên đe dọa sẽ quay lại tìm cả hai bà cháu.
Bà lão biết Tiểu Hà ở lại Vĩnh An sẽ gặp nguy hiểm, nên đã thương tình đưa nàng về nhà mình che giấu tạm thời. Sau đó, nhân đêm tối, bà lão đã thu dọn ít đồ đạc ít ỏi, dẫn Tiểu Hà cùng nhau trốn khỏi thành Vĩnh An.
Hai bà cháu không dám đi đường lớn, chỉ men theo những con đường nhỏ, đi bộ ròng rã nhiều ngày, chịu đói chịu khát, cuối cùng mới lưu lạc đến được Lạc Hà Trấn này.
Đến Lạc Hà Trấn, cuộc sống cũng không khá hơn. Hai bà cháu không có tiền bạc, không có người thân quen. Bà lão lại già yếu, sau chuyến đi dài đã đổ bệnh nặng, nằm liệt một chỗ trong một góc chợ bỏ hoang mà họ tìm được để trú tạm. Tiểu Hà phải một mình ra ngoài tìm kiếm thức ăn thừa hoặc làm thuê những việc vặt vãnh nhất để đổi lấy chút cháo loãng cho hai bà cháu cầm hơi. Nhưng vì sợ hãi đám người xấu và mặc cảm với hoàn cảnh, nàng chỉ dám quanh quẩn ở những nơi vắng vẻ, nên thường xuyên bị đói.
Hôm nay, bà lão bệnh tình trở nặng, Tiểu Hà không kiếm được gì ăn, lại lo lắng cho bà, nên mới ngồi khóc một mình trong con hẻm này, không ngờ lại gặp được Lãnh Mặc.
Nghe xong toàn bộ câu chuyện, Lãnh Mặc im lặng một lúc lâu. Hắn không ngờ cô bé này lại phải trải qua nhiều khổ cực và nguy hiểm đến vậy chỉ trong vài tháng ngắn ngủi. Sự áy náy trong lòng hắn càng tăng thêm. Lời hứa "chiếu cố" với lão già kia, hắn đã không làm tròn.
Đồng thời, hắn cũng có một tia khâm phục đối với bà lão bán bánh kia. Một người phàm tục bình thường, lại dám đứng ra bảo vệ một đứa trẻ xa lạ trước đám côn đồ hung hãn. Lòng tốt và sự dũng cảm đó, trong thế giới tu chân tàn khốc này, thực sự là điều hiếm thấy.
"Bà lão đó... đang ở đâu?" Lãnh Mặc hỏi.
Tiểu Hà chỉ về phía khu chợ cũ kỹ ở cuối trấn. "Bà... bà đang ở trong gian hàng bỏ hoang đó ạ... Bà bệnh nặng lắm..."
Lãnh Mặc đứng dậy. "Dẫn ta đến đó."
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới