Đối mặt với một kiếm đầy độc khí và uy lực của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tầng bảy trở lên, Lãnh Mặc không hề có ý định đối đầu trực diện. Chênh lệch tu vi quá lớn, dù hắn vừa đột phá tầng hai và có Đạo Cơ Thiên Cơ, cũng không thể nào chống đỡ nổi một đòn toàn lực của đối phương.
Trong khoảnh khắc kiếm quang xanh lục âm hiểm chém tới, tâm trí Lãnh Mặc vận chuyển với tốc độ cực nhanh. Hắn không lùi lại, mà bất ngờ lao về phía trước, nhưng không phải nhắm vào kẻ tấn công, mà là lao về phía một cây cột đá đen khổng lồ gần đó đã bị hư hại một nửa!
Hành động kỳ lạ này khiến kẻ áo xanh lục trong chốc lát hơi sững sờ. Hắn không hiểu Lãnh Mặc định làm gì.
Chính trong khoảnh khắc do dự đó, Lãnh Mặc đã áp sát vào cây cột đá. Hắn không dùng Chân Nguyên công kích, mà dùng chính thân thể cường hãn của mình, vận dụng toàn bộ sức mạnh vật lý được tôi luyện từ huyết mạch Long tộc và quá trình tái tạo, đấm mạnh vào phần chân cột vốn đã lung lay!
"Rầm!"
Một tiếng động lớn vang lên. Cây cột đá đen khổng lồ vốn đã bị hư hại nặng, lại chịu thêm một cú đấm toàn lực của Lãnh Mặc, lập tức mất đi sự cân bằng, đổ ầm xuống!
Nhưng nó không đổ về phía Lãnh Mặc, mà lại đổ về phía kẻ áo xanh lục đang đứng ở cửa đại điện!
Kẻ áo xanh lục không ngờ Lãnh Mặc lại dùng cách này để phản kích. Hắn vội vàng thu kiếm lại, muốn né tránh cây cột đá đang đổ xuống. Nhưng cây cột quá lớn, tốc độ đổ lại nhanh, hoàn toàn chặn đứng đường lui của hắn. Hắn chỉ có thể vận dụng Chân Nguyên Mộc hệ, tạo thành một lớp khiên gỗ dày đặc quanh thân để chống đỡ.
"ẦMMMM!"
Cột đá khổng lồ đập mạnh xuống đất, bụi đá bay mù mịt. Lớp khiên gỗ của kẻ áo xanh lục bị đập nát vụn, bản thân hắn cũng bị lực xung kích cực mạnh đánh bay ngược ra ngoài đại điện, khóe miệng rỉ ra một vệt máu. Hắn đã bị thương nhẹ!
Lợi dụng khoảnh khắc hỗn loạn đó, Lãnh Mặc không hề ham chiến. Thân hình hắn như một bóng ma, lướt nhanh qua đống đổ nát, lao ra khỏi đại điện theo một hướng khác, biến mất vào trong những con đường hoang tàn của thành cổ.
Mục tiêu của hắn là thoát thân, không phải liều mạng với một đối thủ quá mạnh. Việc mượn lực đả lực, dùng cột đá tấn công đối phương chỉ là một kế sách tạm thời để tạo cơ hội chạy trốn.
Kẻ áo xanh lục tức giận bò dậy từ đống gạch đá, nhìn về hướng Lãnh Mặc vừa biến mất, ánh mắt dưới vành nón càng thêm âm lãnh. "Khá lắm! Không chỉ thực lực quỷ dị, mà tâm cơ cũng không tầm thường! Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi rồi, tiểu tử!"
Hắn không lập tức đuổi theo. Vết thương tuy nhẹ nhưng cũng ảnh hưởng đến việc vận chuyển Chân Nguyên. Hơn nữa, trong tòa thành cổ này còn ẩn chứa nhiều nguy hiểm khác, hắn không muốn vì một tên Trúc Cơ tầng hai mà mạo hiểm quá nhiều.
"Hừ, cứ để ngươi chạy thoát lần này. Nhưng sớm muộn gì, ta cũng sẽ tìm được ngươi. Thứ trên người ngươi, ta nhất định phải có!" Kẻ áo xanh lục lẩm bẩm một mình, giọng nói đầy vẻ tham lam và sát ý. Hắn chỉnh lại vành nón, lặng lẽ hòa vào bóng tối của thành cổ, tiếp tục hành trình tìm kiếm mục tiêu của mình.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới