Chương 287 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Múc được khoảng nửa bình Hồn Tủy, Lãnh Mặc cảm nhận được khí tức cuồng bạo của Hồn Thú đã ở rất gần phía sau lưng! Hắn không dám tham lam thêm nữa, lập tức đậy nắp bình ngọc, cất vào Túi Trữ Vật, rồi xoay người bỏ chạy thục mạng!

Con Hồn Thú thấy bảo vật bị cướp đi một phần, tức giận đến cực điểm. Nó gầm lên một tiếng vang trời, tốc độ tăng vọt đến mức khó tin, cái đuôi rắn khổng lồ quất mạnh về phía Lãnh Mặc như một cây roi thép!

"Vù!"

Cái đuôi rắn mang theo sức mạnh khủng bố và khí tức tử vong sượt qua người Lãnh Mặc trong gang tấc! Chỉ cần chậm một chút thôi, hắn chắc chắn sẽ bị đánh thành thịt vụn!

Lãnh Mặc cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng. Hắn không dám quay đầu lại, chỉ biết liều mạng thi triển Phi Tuyết Bộ, vận dụng toàn bộ Chân Nguyên và sức mạnh thân thể để chạy trốn khỏi hang động chết tiệt này!

Con Hồn Thú không chịu từ bỏ, điên cuồng đuổi theo phía sau. Nó liên tục phun ra sương mù độc tố, hoặc dùng cái đuôi khổng lồ tấn công, muốn giữ Lãnh Mặc lại.

Lãnh Mặc phải vừa chạy vừa né tránh, thỉnh thoảng lại phải quay lại dùng pháp thuật cầm chân Hồn Thú. Tình thế cực kỳ nguy hiểm, giống như đang chạy đua với tử thần! Chân Nguyên của hắn lại một lần nữa tiêu hao với tốc độ chóng mặt.

May mắn là hang động này có nhiều ngóc ngách và cột đá, Lãnh Mặc lợi dụng địa hình phức tạp để gây khó khăn cho thân hình khổng lồ của Hồn Thú. Hắn luồn lách qua những khe hẹp, nhảy qua những vực sâu nhỏ, cố gắng kéo dài khoảng cách.

Cuộc rượt đuổi kinh hoàng kéo dài suốt gần một khắc đồng hồ. Lãnh Mặc cuối cùng cũng chạy ra khỏi được hang động chứa Hồn Tủy Trì, quay trở lại khu vực sương mù xám tro bên ngoài.

Con Hồn Thú dường như không thể rời khỏi hang động quá xa, hoặc là bị một loại cấm chế nào đó ràng buộc, nó chỉ đuổi đến cửa hang rồi dừng lại, tức giận gầm rú không ngừng, nhưng không tiếp tục đuổi theo nữa.

Lãnh Mặc không dám dừng lại, tiếp tục chạy thêm một đoạn đường dài nữa, cho đến khi hoàn toàn thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của con Hồn Thú, hắn mới dám tìm một nơi kín đáo ẩn nấp, thở hổn hển vì mệt mỏi và sợ hãi.

Hắn đã thành công thoát chết trong gang tấc và đoạt được một phần Hồn Tủy quý giá! Nhưng cái giá phải trả là Chân Nguyên gần như cạn kiệt và tinh thần căng thẳng tột độ.

Hắn vội vàng lấy đan dược ra nuốt vào, bắt đầu điều tức hồi phục. Chuyến đi vào Âm Hồn Chi Địa này quả thực quá mức kinh tâm động phách!

Đăng nhận xét