Chương 293 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Đứng trước Loạn Không Chiểu Trạch, Lãnh Mặc cảm nhận rõ ràng sự nguy hiểm chết người tỏa ra từ nơi này. Những vết nứt không gian nhỏ li ti xuất hiện và biến mất một cách ngẫu nhiên, giống như những cái bẫy vô hình sẵn sàng nuốt chửng bất kỳ ai sơ sẩy. Lực lượng không gian hỗn loạn khiến linh thức của hắn cũng bị nhiễu loạn nghiêm trọng, khó có thể dò xét được quá xa.

Hắn thấy có vài tu sĩ khác cũng đang đứng ở rìa đầm lầy, vẻ mặt đầy do dự và sợ hãi. Có người đã thử tiến vào một đoạn ngắn nhưng lại vội vàng quay ra với vẻ mặt kinh hoàng, trên người còn mang theo vết thương do bị lực không gian cắt phải.

"Nơi quỷ quái này làm sao mà đi qua được chứ?" Một tán tu Trúc Cơ tầng năm than thở. "Lối ra thực sự nằm ở đây sao?"

"Nghe nói chỉ có thể dựa vào vận may và một loại la bàn đặc biệt mới có thể tìm được con đường an toàn tương đối." Một người khác nói. "Nhưng la bàn đó cực kỳ hiếm có, chỉ có các thế lực lớn mới sở hữu."

Lãnh Mặc nghe vậy, trong lòng khẽ động. La bàn đặc biệt? Hắn không có thứ đó. Chẳng lẽ phải dựa hoàn toàn vào vận may?

Hắn nhắm mắt lại, cố gắng dùng linh thức mạnh mẽ của mình cảm nhận sự vận động của các vết nứt không gian và dòng chảy năng lượng hỗn loạn trong đầm lầy. Với sự hiểu biết về Không Gian Pháp Tắc (dù chỉ là rất sơ cấp) từ kiếp trước, cộng thêm linh hồn lực mạnh mẽ hiện tại, hắn hy vọng có thể tìm ra được một quy luật nào đó.

Sau một hồi tập trung cảm nhận, hắn quả thực phát hiện ra một điều kỳ lạ. Mặc dù các vết nứt không gian xuất hiện ngẫu nhiên, nhưng dường như chúng có xu hướng tránh né một vài khu vực hoặc tuyến đường nhất định. Những tuyến đường này cực kỳ hẹp và liên tục thay đổi, nhưng lại tạo thành một con đường quanh co, khúc khuỷu xuyên qua đầm lầy.

"Có lẽ đây chính là 'con đường sống'?" Lãnh Mặc thầm nghĩ. Nhưng việc đi theo con đường này đòi hỏi sự cảm nhận không gian cực kỳ nhạy bén và khả năng phản ứng tức thời, vì con đường liên tục biến đổi. Chỉ cần chậm một bước hoặc lệch một ly là có thể rơi vào vết nứt không gian.

Đây là một thử thách cực lớn đối với khả năng khống chế và linh giác của hắn. Nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác. Hắn không muốn bị kẹt lại trong Ma Uyên này mãi mãi.

Hắn hít sâu một hơi, ghi nhớ kỹ lộ trình biến ảo mà hắn cảm nhận được, sau đó không chút do dự, vận dụng Phi Tuyết Bộ, cẩn thận bước chân vào bên trong Loạn Không Chiểu Trạch.

Đăng nhận xét