Lãnh Mặc cẩn thận đi sâu hơn vào rừng rậm Nam Man. Hắn đã gặp phải vài loại yêu thú và độc trùng đặc trưng của nơi này, như "Thiết Giáp Độc Hạt" Luyện Khí tầng chín, "Ngũ Sắc Yêu Chu" Trúc Cơ tầng một có độc tính mạnh. Hắn đều giải quyết chúng một cách nhanh gọn, thu lấy nội đan và một số vật liệu hữu dụng.
Sau nửa ngày tìm kiếm, hắn cuối cùng cũng tìm thấy mục tiêu đầu tiên: một gốc "Tử Vong Hoa" màu đen tím kỳ lạ, mọc trên một vách đá âm u, tỏa ra khí tức tử vong yếu ớt. Loại hoa này được ghi lại có thể dùng để luyện chế đan dược tăng cường khả năng kháng cự tử khí hoặc phụ trợ tu luyện công pháp thuộc tính Tử Vong.
Hắn cẩn thận hái lấy bông hoa, cho vào hộp ngọc đã chuẩn bị sẵn. Thu hoạch đầu tiên khiến hắn khá hài lòng. Hắn tiếp tục tìm kiếm những loại dược thảo khác.
Trong lúc đang men theo một bờ suối nhỏ róc rách, linh thức hắn đột nhiên cảm nhận được phía trước có tiếng người nói chuyện và tiếng đánh nhau yếu ớt. Hắn lập tức ẩn mình vào một bụi cây rậm rạp gần đó, quan sát tình hình.
Cách đó không xa, có hai bóng người đang bị ba kẻ khác bao vây tấn công. Hai người bị bao vây trông khá trẻ, một nam một nữ, khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, ăn mặc theo phong cách của các bộ tộc thiểu số trong rừng, tu vi chỉ khoảng Luyện Khí tầng sáu, tầng bảy, trên người đã có vài vết thương. Ba kẻ tấn công thì mặc trang phục tán tu phổ biến, tu vi cao hơn hẳn, đều là Luyện Khí tầng chín, ánh mắt đầy vẻ hung dữ và tham lam.
"Giao 'Xích Huyết Linh Chi' ra đây! Bọn ta sẽ tha cho các ngươi một mạng!" Tên tán tu cầm đầu hét lên, tay cầm một thanh đại đao chém tới tấp về phía hai thiếu niên bộ tộc.
"Đừng hòng! Đây là linh dược tộc ta phải vất vả lắm mới tìm được để cứu tộc trưởng!" Thiếu niên nam dũng cảm chống trả bằng một cây cung gỗ thô sơ nhưng khá lợi hại, vừa bắn tên vừa hét lại. Thiếu nữ bên cạnh thì dùng một cây sáo trúc thổi ra những âm thanh kỳ lạ, cố gắng quấy nhiễu đối phương.
Nhưng chênh lệch thực lực quá lớn, hai thiếu niên bộ tộc rõ ràng không phải là đối thủ, tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Lãnh Mặc quan sát cảnh tượng này, trong lòng không có chút dao động. Chuyện tranh đoạt bảo vật, giết người cướp của xảy ra như cơm bữa trong thế giới tu chân, đặc biệt là ở những nơi hoang dã như Nam Man Hoang Vực này. Hắn không có lý do gì để can thiệp vào.
Nhưng đúng lúc hắn định lặng lẽ rời đi, ánh mắt hắn vô tình lướt qua khuôn mặt của thiếu nữ bộ tộc kia khi nàng quay đầu lại né tránh một đòn tấn công.
Đôi mắt to tròn, trong veo, dù đang sợ hãi nhưng lại ẩn chứa một sự quật cường quen thuộc... Gương mặt tuy có nét hoang dã của người miền núi nhưng đường nét lại thanh tú lạ thường...
Lãnh Mặc sững sờ tại chỗ. Khuôn mặt này... sao lại có nét giống... giống với người muội muội trong ký ức của hắn đến bảy tám phần?!
Không! Không chỉ giống người muội muội của Kình Thiên Tinh Chủ, mà còn giống cả bé gái Tiểu Hà, và cả bé gái trong ký ức bị đánh đập mơ hồ kia nữa!
Tại sao? Tại sao lại có sự trùng hợp đến như vậy? Lẽ nào...
Trong phút chốc, tâm trí Lãnh Mặc trở nên hỗn loạn. Lý trí lạnh lùng và chấp niệm sâu sắc về người muội muội lại một lần nữa giao tranh dữ dội trong lòng hắn.
Hắn nhìn thiếu nữ bộ tộc đang gặp nguy hiểm kia, rồi lại nghĩ đến những hình ảnh mơ hồ, mâu thuẫn về người muội muội trong tâm trí. Một quyết định mà chính hắn cũng không ngờ tới, được đưa ra gần như theo bản năng.
Hắn bước ra khỏi chỗ ẩn nấp.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới