Chương 319 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Lời nói của Lãnh Mặc khiến mọi người trong phòng lại một lần nữa kinh ngạc và nghi ngờ. Nhưng nhìn vẻ mặt bình tĩnh và tự tin của hắn, cộng thêm việc hắn là Trúc Cơ Kỳ cường giả đã cứu mạng Thạch Sơn, A Mộc, họ cũng không dám hoàn toàn bác bỏ.

"Vậy... vậy làm phiền Mặc tiểu huynh đệ rồi." Đại trưởng lão do dự một chút rồi nói. "Nếu có thể cứu được tộc trưởng, bộ tộc Hắc Thạch chúng tôi nguyện khắc cốt ghi tâm, hậu tạ xứng đáng!"

Thạch Lỗi cũng chắp tay nói: "Xin Mặc tiền bối ra tay cứu giúp cha tôi!"

Lãnh Mặc không nói gì thêm. Hắn yêu cầu mọi người lùi ra xa một chút để hắn tiện hành động. Hắn cũng yêu cầu A Mộc tạm thời mang quả trứng Phượng Hoàng ra khỏi phòng để tránh khí tức của nó ảnh hưởng đến quá trình chữa trị.

A Mộc tuy có chút không muốn rời xa quả trứng, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời Lãnh Mặc, ôm giỏ tre ra ngoài chờ đợi.

Khi trong phòng chỉ còn lại Lãnh Mặc và lão già tộc trưởng đang hấp hối, Lãnh Mặc mới bắt đầu hành động. Hắn không dùng đan dược hay thảo dược gì cả. Hắn chỉ đưa hai ngón tay lên, Chân Nguyên ngũ sắc trong cơ thể vận chuyển.

Lần này, hắn không dùng hàn khí hay hủy diệt, mà chủ yếu vận dụng năng lượng Sinh cơ màu xanh lục và năng lượng Phượng Hoàng ấm áp màu vàng kim nhạt. Hai luồng năng lượng này được hắn khống chế một cách cực kỳ tinh diệu, ngưng tụ ở đầu ngón tay, tạo thành một cây kim châm hư ảo bằng năng lượng.

Hắn dùng cây kim châm năng lượng này, nhẹ nhàng điểm vào các huyệt đạo quan trọng trên người lão già tộc trưởng. Mỗi một điểm chạm, một luồng năng lượng Sinh cơ và Phượng Hoàng ấm áp lại từ từ thẩm thấu vào cơ thể lão, xua tan hàn khí, ôn dưỡng kinh mạch và kích thích sinh cơ đang suy kiệt.

Đây là một kỹ thuật châm cứu bằng năng lượng cực kỳ cao thâm mà Lãnh Mặc học được từ một vị Y Đạo Tinh Chủ ở kiếp trước. Nó đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc về y lý, kinh mạch huyệt đạo và khả năng khống chế năng lượng tinh vi đến cực điểm. Với thực lực và kiến thức hiện tại của Lãnh Mặc, tuy chưa thể phát huy hết uy lực của nó, nhưng để đối phó với hàn khí trong cơ thể một người phàm (dù đã từng là Luyện Khí Kỳ) thì vẫn dư sức.

Dưới sự trị liệu của Lãnh Mặc, sắc mặt tái nhợt của lão già tộc trưởng dần dần hồng hào trở lại. Hơi thở yếu ớt trở nên đều đặn và mạnh mẽ hơn. Lớp sương lạnh bao phủ quanh người lão cũng từ từ tan đi.

Những người đứng ngoài cửa phòng nín thở theo dõi, thấy sự thay đổi rõ rệt trên người tộc trưởng, ai nấy đều kinh ngạc và vui mừng khôn xiết. Họ không ngờ vị thanh niên trẻ tuổi này lại thực sự có y thuật thần kỳ đến vậy!

Sau khoảng nửa canh giờ trị liệu, Lãnh Mặc mới thu tay lại, sắc mặt có chút tái đi vì tiêu hao không ít Chân Nguyên và tâm thần.

"Tạm thời ổn rồi." Hắn nói. "Hàn khí trong người lão đã bị ta trục xuất phần lớn và tạm thời áp chế. Sinh cơ cũng đã được khôi phục phần nào. Chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng và dùng thêm một ít dược liệu bồi bổ là có thể qua khỏi."

Nghe Lãnh Mặc nói vậy, Thạch Lỗi và các vị trưởng lão mừng rỡ như muốn nhảy lên. Họ vội vàng chạy vào kiểm tra tình trạng của tộc trưởng, quả nhiên thấy lão đã khá hơn rất nhiều, thậm chí còn có thể mở mắt ra nói được vài câu yếu ớt.

"Đa tạ... đa tạ Mặc... tiểu huynh đệ..." Lão già tộc trưởng thều thào nói lời cảm ơn.

"Không cần cảm ơn." Lãnh Mặc nói. "Nhưng các ngươi phải nhớ, căn nguyên của hàn khí này vẫn còn, lại có liên quan đến vật kia (hắn liếc nhìn ra cửa, ám chỉ quả trứng Phượng Hoàng). Tạm thời không nên để lão tiếp xúc với nó nữa."

Thạch Lỗi và các trưởng lão vội vàng gật đầu ghi nhớ. Họ nhìn Lãnh Mặc với ánh mắt tràn đầy sự kính phục và biết ơn. Vị Mặc tiền bối này không chỉ thực lực cao cường mà y thuật cũng siêu phàm, lại còn cứu mạng tộc trưởng của họ! Đây thực sự là đại quý nhân của bộ tộc Hắc Thạch!

Đăng nhận xét