Vào một buổi trưa nắng đẹp hiếm hoi, khi Lãnh Mặc đang tĩnh tọa trong nhà sàn, nghiên cứu viên Hồn Tinh, thì A Mộc lại mang đến một ít quả rừng vừa hái được.
"Mặc đại ca, quả này ngọt lắm, huynh ăn thử đi." A Mộc đặt rổ quả xuống bàn, giọng nói đã tự nhiên hơn nhiều, không còn quá rụt rè như trước. Nàng cũng đã quen gọi hắn là "Mặc đại ca" thay vì "Mặc tiền bối".
Lãnh Mặc mở mắt ra, khẽ gật đầu nhận lấy một quả. Hắn đang định tiếp tục nghiên cứu Hồn Tinh thì A Mộc tò mò chỉ vào mảnh vỡ màu đen mà hắn đặt trên bàn bên cạnh.
"Mặc đại ca, cái mảnh đen đen này là gì vậy ạ? Trông lạ quá."
Lãnh Mặc liếc nhìn mảnh vỡ. "Ta cũng không rõ. Nhặt được trên đường thôi." Hắn đáp qua loa.
A Mộc tỏ ra tò mò, đưa tay định chạm vào mảnh vỡ. Lãnh Mặc theo phản xạ định ngăn lại, vì hắn biết vật này rất kỳ lạ. Nhưng không hiểu sao, hắn lại dừng tay lại, muốn xem xem liệu A Mộc có phản ứng gì đặc biệt với nó không.
Ngón tay thon dài, trắng nõn của A Mộc nhẹ nhàng chạm vào bề mặt lạnh lẽo, cứng rắn của mảnh vỡ màu đen.
Ngay khoảnh khắc đó, một chuyện kỳ lạ xảy ra!
Mảnh vỡ màu đen vốn luôn im lìm, không hề có phản ứng gì với Chân Nguyên hay linh thức của Lãnh Mặc, đột nhiên khẽ rung lên! Đồng thời, những đường nét hoa văn cổ xưa, phức tạp trên bề mặt nó cũng thoáng lóe lên một ánh sáng màu tím cực kỳ yếu ớt rồi lại vụt tắt!
Cùng lúc đó, A Mộc cũng "A" lên một tiếng nhỏ, rụt nhanh tay lại như bị điện giật. Khuôn mặt nàng tái đi, đôi mắt lại hiện lên vẻ mơ màng, đau đớn giống như lần ở Vụ Độc Chiểu. Nàng lẩm bẩm những từ ngữ rời rạc, khó hiểu, không phải tiếng của bộ tộc cũng không phải tiếng phổ thông của Triệu quốc.
Lãnh Mặc dừng mọi động tác, nín thở quan sát. Lại là phản ứng kỳ lạ này! Lần này còn rõ ràng hơn lần trước! Mảnh vỡ màu đen có phản ứng khi A Mộc chạm vào! Điều này chứng tỏ giữa A Mộc và vật phẩm này chắc chắn có một mối liên hệ nào đó!
Phản ứng của A Mộc cũng chỉ kéo dài vài giây. Nàng nhanh chóng tỉnh táo lại, ôm đầu lắc lắc, vẻ mặt đầy hoang mang. "Ta... ta lại thấy hơi đau đầu... và... và cái mảnh này... nó..." Nàng sợ hãi nhìn mảnh vỡ màu đen.
"Không sao chứ?" Lãnh Mặc hỏi, cố gắng giữ giọng bình tĩnh, nhưng trong lòng sóng gió ngập trời.
"Dạ... không sao rồi ạ." A Mộc đáp, nhưng vẫn còn hơi sợ.
Lãnh Mặc nhìn sâu vào mắt A Mộc, rồi lại nhìn mảnh vỡ màu đen. Hắn cẩn thận cất mảnh vỡ đi, không để A Mộc nhìn thấy nữa. Hắn biết mình không thể hỏi thẳng A Mộc lúc này, vì chính nàng cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng sự kiện này đã cung cấp cho hắn một manh mối cực kỳ quan trọng. Mảnh vỡ này có thể là chìa khóa để giải mã thân phận bí ẩn của A Mộc. Và lai lịch của mảnh vỡ này chắc chắn liên quan đến đám sát thủ áo đen và thế lực đứng sau chúng.
Xem ra, hắn cần phải tìm hiểu kỹ hơn về nguồn gốc của mảnh vỡ này và cả những hoa văn cổ xưa trên đó. Có lẽ những cuốn sách cổ hoặc những di tích trong Nam Man Hoang Vực này có thể cung cấp cho hắn chút manh mối?
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới