Đối mặt với cạm bẫy bất ngờ và nguy hiểm, Lãnh Mặc phản ứng cực nhanh. Hắn không có thời gian để né tránh hoàn toàn. Hắn vận chuyển Chân Nguyên ngũ sắc, tập trung năng lượng Thổ (Long) và Kim/Ám (Tử Vong/Hủy Diệt), tạo thành một lớp khiên đất đá màu đen dày đặc bao bọc lấy hắn và Thạch Sơn.
"Keng! Keng! Keng!"
Vô số mũi tên đá bắn trúng vào lớp khiên, tạo ra những tiếng va chạm chói tai, nhưng không thể nào xuyên thủng được lớp phòng ngự vững chắc đó. Lớp khiên được gia trì bởi năng lượng Hủy Diệt còn có khả năng làm mục ruỗng và phá vỡ cấu trúc của các mũi tên đá khi chúng va chạm vào.
Sau khi đợt mưa tên kết thúc, Lãnh Mặc mới thu lại lớp khiên. Thạch Sơn đứng sau lưng hắn, mặt mày tái mét vì sợ hãi, tim đập thình thịch. Nếu không có Lãnh Mặc phản ứng kịp thời, hắn chắc chắn đã bị xiên thành tổ ong rồi.
"Đa... đa tạ Mặc tiền bối..." Thạch Sơn lắp bắp cảm ơn lần nữa.
Lãnh Mặc không để ý. Hắn nhìn cái hố sâu và những dấu vết cạm bẫy trên vách đá, ánh mắt trở nên ngưng trọng hơn. Khu rừng đá này quả nhiên nguy hiểm hơn hắn tưởng. Những cạm bẫy Vu Cổ này, dù đã trải qua bao năm tháng, vẫn còn giữ được uy lực đáng sợ.
"Đi vòng qua chỗ khác." Lãnh Mặc nói, không muốn mạo hiểm đi tiếp trên con đường này.
Hai người cẩn thận quay lại, tìm một lối đi khác an toàn hơn. Lần này, Lãnh Mặc càng thêm cảnh giác, linh thức dò xét tỉ mỉ từng bước chân, đề phòng những cạm bẫy ẩn giấu khác.
Sau khi đi vòng qua khu vực nguy hiểm đó, họ lại tiến vào một khu vực mới của rừng đá. Nơi này cây cối rậm rạp hơn một chút, xen lẫn giữa các cột đá là những gốc cây cổ thụ khổng lồ, thân cây xù xì, cành lá sum suê che khuất cả ánh sáng.
Khi đi ngang qua gốc của một cây cổ thụ đặc biệt lớn, Lãnh Mặc lại cảm nhận được một sự dao động năng lượng kỳ lạ. Lần này không phải là cạm bẫy, mà là một luồng khí tức Sinh cơ cực kỳ nồng đậm và tinh thuần, còn mạnh hơn cả Sinh Mệnh Tuyền Dịch mà hắn từng hấp thu!
Hắn dừng lại, nhìn về phía gốc cây cổ thụ kia. Cây này trông rất bình thường, không có gì đặc biệt về hình dáng. Nhưng luồng Sinh cơ kia rõ ràng là phát ra từ bên trong hoặc bên dưới gốc cây này.
"Chuyện gì vậy, Mặc tiền bối?" Thạch Sơn lại hỏi.
"Nơi này... có gì đó đặc biệt." Lãnh Mặc nói, ánh mắt lóe lên sự tò mò. Hắn tiến lại gần gốc cây, dùng linh thức dò xét kỹ hơn.
Dưới lớp đất đá và rễ cây dày đặc, sâu khoảng vài trượng, hắn cảm nhận được một không gian nhỏ hẹp rỗng ruột. Bên trong không gian đó, có một vật thể đang tỏa ra luồng Sinh cơ kinh người kia!
Đó là một khối tinh thể màu xanh lục trong suốt, lớn bằng đầu người, hình dáng giống như một trái tim đang đập nhẹ! Bề mặt tinh thể nhẵn bóng, bên trong dường như có chất lỏng màu xanh biếc đang lưu chuyển.
"Đây là... Mộc Tâm Linh Tủy?" Lãnh Mặc lại một lần nữa kinh ngạc! Đây là một loại thiên tài địa bảo thuộc tính Mộc cực kỳ quý hiếm, được hình thành từ tinh hoa của những cây cổ thụ hàng vạn năm tuổi hoặc tại những nơi có linh mạch Mộc hệ cực kỳ mạnh mẽ. Nó ẩn chứa Sinh cơ và linh lực Mộc hệ tinh thuần nhất, có tác dụng nghịch thiên trong việc chữa trị thương thế, tăng cường tuổi thọ, tẩy kinh phạt tủy, và đặc biệt là có thể trợ giúp tu sĩ ngưng tụ Mộc Linh Đạo Cơ hoặc thậm chí là Sinh Mệnh Đạo Cơ cực phẩm!
Không ngờ ở nơi rừng đá cấm địa này lại ẩn giấu một bảo vật như vậy! Đây đúng là cơ duyên trời cho!
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới