Trở lại Thạch Lâm Cấm Địa. Sau gần hai canh giờ tập trung cao độ và tiêu hao không ít Chân Nguyên, Lãnh Mặc cuối cùng cũng đã thành công vô hiệu hóa được toàn bộ các mắt trận chủ chốt của lớp cấm chế Vu Cổ bên dưới gốc cây cổ thụ.
"Rắc!" Một tiếng động nhẹ vang lên từ lòng đất. Lớp mạng lưới năng lượng Thổ hệ bao bọc quanh không gian chứa Mộc Tâm Linh Tủy bắt đầu tan rã một cách nhanh chóng!
Cấm chế đã bị phá!
Lãnh Mặc dừng tay, thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không hề thả lỏng cảnh giác. Hắn không biết liệu việc phá cấm có gây ra phản ứng phụ nào khác không.
Hắn đứng dậy, dùng Chân Nguyên cẩn thận đào bới lớp đất đá phía trên không gian đó. Chẳng mấy chốc, một cái hốc nhỏ đã lộ ra, bên trong tỏa ra ánh sáng xanh lục dịu nhẹ và sinh cơ nồng đậm đến cực điểm!
Nằm gọn trong cái hốc đó là khối Mộc Tâm Linh Tủy lớn bằng đầu người, hình trái tim, màu xanh biếc trong suốt, bên trong như có chất lỏng đang lưu chuyển, thỉnh thoảng lại khẽ "đập" nhẹ một cái như một trái tim thực sự!
Lãnh Mặc nhìn bảo vật trước mắt, ánh mắt không giấu được vẻ vui mừng. Quả nhiên là Mộc Tâm Linh Tủy! Chất lượng còn tốt hơn cả những gì hắn tưởng tượng! Với khối Linh Tủy này, thuộc tính Sinh trong Đạo Cơ của hắn chắc chắn sẽ được tăng cường đáng kể, khả năng hồi phục và sức sống cũng sẽ đạt đến một tầm cao mới!
"Mặc tiền bối! Người... người thành công rồi sao?" Thạch Sơn ở bên ngoài thấy động tĩnh, tò mò chạy lại hỏi, mắt cũng sáng rực lên khi nhìn thấy khối tinh thể màu xanh lục kỳ lạ kia.
"Ừm." Lãnh Mặc gật đầu. Hắn cẩn thận dùng Chân Nguyên bao bọc lấy khối Mộc Tâm Linh Tủy, nhẹ nhàng nhấc nó ra khỏi cái hốc.
Ngay khi Mộc Tâm Linh Tủy được lấy ra, Lãnh Mặc cảm thấy mặt đất xung quanh khẽ rung chuyển nhẹ, luồng khí tức cổ xưa trong Thạch Lâm Cấm Địa dường như cũng có chút biến đổi. Có lẽ việc lấy đi bảo vật này đã ảnh hưởng đến sự cân bằng năng lượng của nơi đây.
"Phải rời khỏi đây nhanh!" Lãnh Mặc biết không nên ở lại lâu. Hắn lập tức cất Mộc Tâm Linh Tủy vào trong Túi Trữ Vật (dù Túi Trữ Vật hạ phẩm của hắn khó lòng chứa đựng hoàn hảo năng lượng của bảo vật cấp này, nhưng cũng tạm thời đủ dùng).
"Thạch Sơn, đi thôi! Quay về bộ tộc!" Hắn nói với Thạch Sơn vẫn đang ngây người nhìn bảo vật.
Thạch Sơn giật mình tỉnh lại, vội vàng gật đầu. Hai người nhanh chóng rời khỏi khu vực gốc cây cổ thụ, tìm đường quay trở ra khỏi Thạch Lâm Cấm Địa.
Lần này, đường về dường như có phần thuận lợi hơn. Những cạm bẫy Vu Cổ mà họ gặp trên đường vào dường như đã mất đi hiệu lực sau khi cấm chế bảo vệ Mộc Tâm Linh Tủy bị phá vỡ. Nhưng Lãnh Mặc vẫn không hề chủ quan, di chuyển với tốc độ nhanh nhất có thể.
Cuối cùng, khi hoàng hôn sắp buông xuống, hai người đã thành công ra khỏi được khu rừng đá âm u, trở lại vùng đất quen thuộc của bộ tộc Hắc Thạch. Chuyến đi vào Thạch Lâm Cấm Địa tuy gặp chút nguy hiểm nhưng thu hoạch lại cực kỳ phong phú!
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới