Chương 343 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Dị tượng trên bầu trời và sự rung chuyển của đất trời kéo dài khoảng một khắc đồng hồ rồi bắt đầu yếu dần đi. Cột sáng đen kịt từ tế đàn cũng mờ nhạt dần rồi biến mất. Ánh sáng từ mười hai cây cột đá và quả trứng Phượng Hoàng cũng từ từ thu liễm lại.

A Mộc đang đứng giữa tế đàn, người khẽ lảo đảo, ấn quyết trên tay tan rã. Đôi mắt trống rỗng của nàng dần lấy lại thần sắc, nhưng thay vào đó là sự mệt mỏi và hoang mang cực độ. Nàng nhìn xung quanh, nhìn tế đàn dưới chân, nhìn Lãnh Mặc đang đứng ở xa, hoàn toàn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

"Ta... ta đã làm gì vậy?" Nàng lẩm bẩm, giọng nói yếu ớt.

Lãnh Mặc thấy dị tượng kết thúc, áp lực xung quanh cũng giảm đi nhiều, hắn vội vàng lao lên tế đàn, đỡ lấy A Mộc đang sắp ngã quỵ.

"Ngươi không sao chứ?" Hắn hỏi, linh thức nhanh chóng dò xét qua cơ thể A Mộc.

Hắn kinh ngạc phát hiện, cơ thể A Mộc không hề bị tổn thương gì sau khi gánh chịu luồng năng lượng khổng lồ như vậy. Ngược lại, dường như có một phần năng lượng cổ xưa của tế đàn đã dung nhập vào cơ thể nàng, ẩn giấu đi, khiến khí tức của nàng trở nên có chút khác biệt, sâu lắng và bí ẩn hơn trước, dù nàng vẫn không có tu vi.

Trong đầu nàng dường như cũng có thêm những mảnh ký ức hoặc kiến thức rời rạc nào đó, nhưng quá hỗn loạn và mơ hồ, nàng chưa thể nào nắm bắt được.

"Ta... ta không biết nữa... Chỉ cảm thấy rất mệt... và trong đầu có nhiều hình ảnh lạ lắm..." A Mộc lắc đầu, dựa vào người Lãnh Mặc, đôi mắt nhắm nghiền vì kiệt sức.

Lãnh Mặc nhìn tình trạng của A Mộc, biết rằng nàng có lẽ đã trải qua một loại thức tỉnh sơ bộ nào đó liên quan đến huyết mạch hoặc truyền thừa Vu Cổ. Nhưng quá trình này không hoàn chỉnh và còn quá sớm để nói rõ kết quả.

Hắn nhìn lại tế đàn đá đen và mười hai cây cột đá. Chúng đã trở lại vẻ im lìm như cũ, nhưng hắn cảm nhận được năng lượng bên trong chúng dường như đã bị tiêu hao đi một phần lớn sau nghi lễ vừa rồi. Nơi này có lẽ tạm thời sẽ không còn nguy hiểm như trước nữa.

Quả trứng Phượng Hoàng trong giỏ tre cũng đã ngừng phát sáng, trở lại vẻ yên tĩnh ban đầu, nhưng khí tức sinh mệnh bên trong dường như càng thêm mạnh mẽ và hoạt bát hơn.

Mảnh vỡ màu đen trong túi trữ vật của Lãnh Mặc cũng không còn rung động nữa.

"Phải rời khỏi đây ngay lập tức." Lãnh Mặc quyết định. Dù nghi lễ đã kết thúc, nhưng dị tượng kinh thiên động địa vừa rồi chắc chắn đã kinh động đến những sinh vật hoặc cường giả khác trong Nam Man Hoang Vực. Nơi này sắp trở thành tâm điểm của sự chú ý, ở lại đây không khác nào tự tìm đường chết.

Hắn không nói nhiều, bế ngang A Mộc vẫn còn đang mơ màng vì kiệt sức lên, cẩn thận cầm lấy giỏ tre chứa quả trứng Phượng Hoàng, rồi dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi khu vực tế đàn trung tâm, tìm đường ra khỏi Thạch Lâm Cấm Địa. Hắn cần phải đưa A Mộc về bộ tộc an toàn và sau đó tìm hiểu kỹ hơn về những thay đổi của nàng.

Đăng nhận xét