Chương 358 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Lãnh Mặc về đến nhà sàn, quả nhiên thấy A Mộc đang ngồi ở bàn đá trong sân trước, lưng quay về phía hắn, cặm cụi vẽ gì đó trên một tấm da thú cũ bằng than củi.

Hắn bước chân nhẹ nhàng đến gần phía sau, muốn xem cô bé đang vẽ gì.

Khi nhìn vào tấm da thú, Lãnh Mặc lại một lần nữa sững sờ. A Mộc không vẽ hoa lá hay chim thú như hắn nghĩ. Nàng đang vẽ... những hoa văn cực kỳ phức tạp và cổ xưa! Những hoa văn này chính là những gì hắn đã thấy trên mười hai cây cột đá ở tế đàn trong Thạch Lâm Cấm Địa, và cũng giống hệt hoa văn trên mảnh vỡ màu đen kia!

Nàng vẽ một cách rất tự nhiên và thành thạo, như thể những hoa văn đó đã ăn sâu vào trong tiềm thức của nàng. Nét vẽ tuy còn non nớt nhưng lại ẩn chứa một loại khí tức cổ xưa, huyền bí.

"A Mộc, ngươi đang vẽ gì vậy?" Lãnh Mặc cố gắng giữ giọng bình tĩnh hỏi.

A Mộc nghe tiếng Lãnh Mặc, giật mình quay lại, khuôn mặt hơi đỏ lên. "A! Mặc đại ca! Huynh... huynh xuất quan rồi..." Nàng có chút bối rối, vội vàng muốn giấu tấm da thú đi.

"Không cần giấu." Lãnh Mặc nói. "Những hoa văn này... ngươi học được từ đâu?"

A Mộc cúi đầu xuống, ngập ngừng đáp: "Ta... ta cũng không biết nữa... Từ sau lần ở Cấm Địa về, thỉnh thoảng trong đầu ta lại hiện lên những hình ảnh này... ta cứ vô thức vẽ lại chúng thôi... Ta cũng không hiểu chúng có ý nghĩa gì..."

Lãnh Mặc im lặng nhìn A Mộc, rồi lại nhìn những hoa văn trên tấm da thú. Hắn biết A Mộc không nói dối. Đây rõ ràng là ảnh hưởng từ lần thức tỉnh sơ bộ ở tế đàn. Những hoa văn này có lẽ là một phần của ký ức hoặc truyền thừa Vu Cổ đã dung nhập vào linh hồn nàng.

"Ngươi có cảm thấy khó chịu hay khác lạ gì khi vẽ những thứ này không?" Lãnh Mặc hỏi thêm.

"Dạ không ạ." A Mộc lắc đầu. "Chỉ là... mỗi khi vẽ xong, ta lại cảm thấy hơi mệt một chút thôi."

Lãnh Mặc gật đầu. Xem ra việc vẽ lại những hoa văn này không gây hại gì cho A Mộc, ngược lại còn có thể giúp nàng dần dần tiếp nhận và làm quen với phần ký ức/truyền thừa kia.

Hắn nhìn kỹ hơn vào những hoa văn mà A Mộc đã vẽ. Chúng cực kỳ phức tạp, đan xen vào nhau, tạo thành những hình đồ án vừa đẹp mắt lại vừa ẩn chứa quy luật nào đó. Hắn thử dùng linh thức phân tích, cảm nhận được trong đó ẩn chứa năng lượng Thổ hệ và cả một chút năng lượng linh hồn rất đặc biệt. Có lẽ đây là một loại phù văn hoặc trận đồ Vu Cổ nào đó?

"Những hoa văn này rất quan trọng." Lãnh Mặc nói với A Mộc. "Có thể liên quan đến lai lịch của ngươi và cả bộ tộc Vu Cổ xưa kia. Nếu sau này ngươi lại nhớ ra hoặc vẽ thêm được gì, hãy cho ta xem."

A Mộc ngước nhìn Lãnh Mặc, thấy ánh mắt hắn nghiêm túc, nàng ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ, ta nhớ rồi."

Sự xuất hiện của những bức họa kỳ lạ này càng làm tăng thêm quyết tâm của Lãnh Mặc trong việc tìm hiểu bí mật thân phận của A Mộc. Hắn cảm thấy mọi chuyện dường như đang dần trở nên rõ ràng hơn, nhưng đồng thời cũng phức tạp và nguy hiểm hơn.

Đăng nhận xét