Chương 360 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Một đêm trăng tròn hiếm hoi ở Nam Man Hoang Vực. Ánh trăng bạc vằng vặc chiếu rọi khắp thung lũng Hắc Thạch, khiến cảnh vật trở nên huyền ảo và tĩnh lặng lạ thường.

Lãnh Mặc đứng một mình trên một mỏm đá cao nhìn xuống ngôi làng đang chìm trong giấc ngủ. Gió đêm thổi nhẹ mang theo hơi lạnh của núi rừng. Hắn đang suy nghĩ về những lựa chọn sắp tới.

Bỗng nhiên, từ phía bờ suối trong làng vọng lại tiếng sáo trúc du dương, trong trẻo. Tiếng sáo lúc trầm lúc bổng, giai điệu mộc mạc, giản dị nhưng lại ẩn chứa một nỗi buồn man mác và cả một sự kiên cường, hy vọng nào đó.

Lãnh Mặc khẽ nhíu mày, lắng nghe. Tiếng sáo này rất quen thuộc. Là của A Mộc. Nàng thường thổi sáo một mình vào những đêm yên tĩnh như thế này.

Hắn lặng lẽ đi về phía bờ suối. Dưới ánh trăng, hắn thấy A Mộc đang ngồi trên một tảng đá lớn ven suối, tay cầm cây sáo trúc đơn sơ, đôi mắt nhìn lên vầng trăng tròn, nhẹ nhàng thổi lên những giai điệu của riêng mình. Bên cạnh nàng, quả trứng Phượng Hoàng được đặt cẩn thận trong giỏ tre, lặng lẽ hấp thu ánh trăng hoa.

Tiếng sáo của A Mộc không có kỹ xảo hoa mỹ, cũng không mang theo linh lực hay Chân Nguyên gì cả, chỉ đơn thuần là âm thanh mộc mạc phát ra từ trái tim của một thiếu nữ miền núi. Nhưng không hiểu sao, Lãnh Mặc nghe lại cảm thấy có một sự rung động nhẹ trong lòng. Tiếng sáo đó gợi cho hắn nhớ về những điều bình dị, những cảm xúc mà hắn đã cố gắng chôn vùi từ lâu sau những biến cố và thù hận.

Hắn đứng lặng lẽ trong bóng tối, không lên tiếng, chỉ im lặng lắng nghe. Tiếng sáo như dòng nước mát lành chảy qua tâm hồn vốn đã khô cằn vì máu tanh và thù hận của hắn, mang lại một cảm giác bình yên hiếm hoi.

Hắn nhìn A Mộc đang say sưa thổi sáo dưới trăng, bóng dáng nhỏ bé, cô độc nhưng lại kiên cường. Hắn lại nhìn quả trứng Phượng Hoàng đang lặng lẽ hấp thu tinh hoa nhật nguyệt bên cạnh. Hắn nghĩ đến những bí ẩn về thân phận nàng, về những nguy hiểm đang rình rập.

Trong khoảnh khắc đó, một quyết định cuối cùng đã hình thành rõ ràng trong đầu Lãnh Mặc. Hắn không thể để A Mộc ở lại nơi này được nữa. Hắn phải mang nàng đi cùng. Dù con đường phía trước có gian nan, nguy hiểm đến đâu, hắn cũng sẽ bảo vệ nàng, tìm ra sự thật về thân phận của nàng, và có lẽ... tìm thấy câu trả lời cho chính chấp niệm của mình.

Tiếng sáo vẫn du dương vang vọng dưới ánh trăng, như báo hiệu một chương mới sắp mở ra trong hành trình của Lãnh Mặc và thiếu nữ bí ẩn mang tên A Mộc.

Đăng nhận xét