Chương 384 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Admin
Trở lại làng chài ven biển xa lạ.

Lãnh Mặc đóng chặt cửa căn nhà tranh, bắt đầu quá trình hồi phục đầy gian nan. Vết thương lần này quá nặng, đặc biệt là di chứng từ Huyết Độn Thuật khiến sinh mệnh lực và Chân Nguyên của hắn suy yếu nghiêm trọng, tu vi tụt dốc thảm hại.

Hắn lấy ra những viên đan dược chữa thương tốt nhất mà hắn có, nuốt vào bụng. Dược lực mạnh mẽ lan tỏa khắp cơ thể, giúp hàn gắn kinh mạch bị tổn thương, nuôi dưỡng lục phủ ngũ tạng.

Nhưng chỉ dựa vào đan dược là không đủ. Hắn cần phải chủ động vận chuyển Chân Nguyên để dẫn dắt dược lực và kích thích khả năng tự hồi phục của cơ thể.

Quá trình này cực kỳ đau đớn và khó khăn. Chân Nguyên hắn chỉ còn lại rất ít, mỗi lần vận chuyển đều giống như dùng kim đâm vào kinh mạch vốn đã mỏng manh. Hắn phải cắn răng chịu đựng, dùng ý chí sắt đá kiên trì từng chút một.

Đạo Cơ Thiên Cơ ngũ sắc trong đan điền cũng phát huy tác dụng. Nó tự động hấp thu linh khí Thủy hệ dồi dào trong không khí ven biển, chuyển hóa thành Chân Nguyên ngũ sắc tinh thuần, từ từ bổ sung lại lượng Chân Nguyên đã mất. Đồng thời, năng lượng Sinh cơ và Phượng Hoàng trong Đạo Cơ cũng không ngừng tuôn ra, hỗ trợ quá trình chữa trị và tái tạo cơ thể.

Nhờ sự kết hợp của đan dược, ý chí kiên cường và Đạo Cơ nghịch thiên, tốc độ hồi phục của Lãnh Mặc tuy chậm nhưng lại cực kỳ vững chắc.

Sau khoảng mười ngày tĩnh dưỡng và chữa trị không ngừng nghỉ, vết thương bên ngoài của hắn đã cơ bản lành lại. Kinh mạch và nội phủ cũng đã hồi phục được bảy tám phần. Chân Nguyên trong cơ thể cũng đã khôi phục lại được mức Trúc Cơ Kỳ tầng hai.

Tuy nhiên, sinh mệnh lực bị thiêu đốt bởi Huyết Độn Thuật thì cần nhiều thời gian hơn để hồi phục hoàn toàn. Tu vi Trúc Cơ tầng bốn đỉnh phong của hắn cũng cần phải tu luyện lại từ đầu.

"Xem ra phải mất một thời gian khá dài mới có thể hoàn toàn khôi phục." Lãnh Mặc thầm nghĩ, nhưng cũng không quá nản lòng. Ít nhất hắn đã giữ được mạng sống và nền tảng Đạo Cơ Thiên Cơ vẫn còn nguyên vẹn. Chỉ cần có thời gian, việc lấy lại thực lực cũ thậm chí vượt qua không phải là không thể.

Trong mười ngày này, người dân trong làng chài cũng không đến làm phiền hắn. Họ chỉ thỉnh thoảng để lại ít thức ăn và nước uống sạch ở ngoài cửa theo lời dặn của lão ngư. Sự chất phác và thiện lương của họ khiến Lãnh Mặc cũng có chút cảm kích, dù không thể hiện ra mặt.

Hắn biết mình không thể ở lại đây mãi. Hắn cần phải tìm một nơi có linh khí dồi dào hơn và an toàn hơn để tiếp tục tu luyện.

Đăng nhận xét