Chương 397 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Admin
Sau khi có được mảnh Cổ Quy Giáp, Lãnh Mặc tiếp tục ra khơi thêm vài ngày nữa. Nhưng hắn cảm thấy việc chỉ quanh quẩn săn bắt yêu thú ở vùng biển gần Nguyệt Nha Đảo không còn mang lại nhiều lợi ích cho việc tu luyện của hắn nữa. Hắn cần phải đi xa hơn, đến những vùng biển hoặc hòn đảo mới lạ hơn.

Hắn quyết định sẽ tạm thời rời khỏi Nguyệt Nha Đảo, bắt đầu hành trình thăm dò Hải Vực Vô Tận rộng lớn này.

Hắn dùng số linh thạch tích lũy được, đến Vạn Bảo Lâu ở Nguyệt Nha Trấn mua một chiếc thuyền buồm loại nhỏ nhưng đủ chắc chắn để đi biển dài ngày, mua thêm một ít bản đồ hải vực (dù chỉ là khu vực phụ cận và không chi tiết lắm), và chuẩn bị đầy đủ lương thực, nước uống, đan dược dự phòng.

Trước khi rời đi, hắn cũng để lại một lời nhắn ngắn gọn cho lão ngư ở Sa Ngư Thôn, nói rằng hắn có việc phải đi xa, cảm ơn sự giúp đỡ của họ, hẹn ngày tái ngộ (dù hắn biết khả năng đó rất thấp).

Sau đó, vào một buổi sáng đẹp trời, Lãnh Mặc một mình căng buồm, rời khỏi bến cảng Nguyệt Nha Trấn, bắt đầu hành trình mới trên biển cả mênh mông.

Những ngày đầu tiên khá thuận lợi. Biển cả yên bình, gió thuận buồm xuôi. Hắn dựa theo hải đồ, đi về hướng đông nam, hướng đến một quần đảo nhỏ hơn được đánh dấu trên bản đồ, nghe nói là nơi có nhiều hòn đảo hoang sơ và có thể ẩn chứa di tích cổ xưa.

Hắn vừa điều khiển thuyền, vừa tu luyện, vừa dùng linh thức dò xét lòng biển sâu thẳm bên dưới. Hải Vực Vô Tận quả thực ẩn chứa vô vàn sinh vật kỳ lạ và nguy hiểm. Hắn đã vài lần cảm nhận được những luồng khí tức yêu thú cấp bốn cực kỳ mạnh mẽ lướt qua dưới thuyền, khiến hắn cũng phải nín thở không dám kinh động.

Nhưng sự yên bình không kéo dài được lâu. Vào ngày thứ năm trên biển, thời tiết đột ngột thay đổi. Mây đen kéo đến che kín bầu trời, gió bắt đầu thổi mạnh, sóng biển cũng trở nên dữ dội hơn.

Một cơn bão tố khủng khiếp đang ập đến!

Lãnh Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với sự khắc nghiệt của biển cả, nhưng cũng không ngờ cơn bão này lại đến nhanh và mạnh như vậy. Chiếc thuyền buồm nhỏ bé của hắn như một chiếc lá mỏng manh giữa biển cả cuồng nộ, bị sóng lớn đánh tròng trành dữ dội, cột buồm kêu răng rắc như muốn gãy lìa.

Hắn phải vận dụng toàn bộ Chân Nguyên và kỹ năng điều khiển của mình để cố gắng giữ cho thuyền không bị lật hoặc vỡ nát. Hắn dùng Chân Nguyên tạo thành những lớp khiên chắn bớt sóng gió, dùng linh thức cố gắng dò tìm hướng đi an toàn hơn giữa cơn bão.

Nhưng sức mạnh của tự nhiên là vô cùng khủng khiếp. Sóng biển ngày càng cao như những ngọn núi, gió rít gào như muốn xé toạc mọi thứ. Hắn cảm thấy Chân Nguyên của mình đang cạn kiệt nhanh chóng dưới sự tấn công không ngừng của bão tố.

Tình thế lại một lần nữa trở nên cực kỳ nguy hiểm! Nếu không thể vượt qua được cơn bão này, hắn và chiếc thuyền sẽ bị nhấn chìm xuống đáy biển sâu!

Đăng nhận xét