Chương 120 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Sau khi Tống Minh hoảng sợ chạy mất dạng khỏi thung lũng băng giá, Lãnh Mặc vẫn kiên nhẫn ẩn nấp quan sát thêm một lúc lâu, xác định con Băng Thiềm Thừ đã thực sự lặn xuống hồ và không có dấu hiệu quay trở lại ngay lập tức.

Hắn cẩn thận di chuyển ra khỏi chỗ ẩn nấp, tiến về phía hồ băng. Hàn khí ở đây cực kỳ nồng đậm, ngay cả với tu vi Luyện Khí tầng chín đỉnh phong và công pháp Hàn Băng Quyết, hắn cũng cảm thấy cái lạnh thấu xương.

Hắn không dám bước lên mặt hồ băng, nơi con Băng Thiềm Thừ vừa tấn công. Thay vào đó, hắn đứng ở mép hồ, vận chuyển linh lực băng phong, thử dùng một pháp thuật Băng hệ mới học được nhưng chưa có dịp thi triển nhiều: Hàn Băng Thủ .

Một bàn tay khổng lồ hoàn toàn ngưng tụ từ băng giá từ từ hình thành trước mặt Lãnh Mặc dưới sự điều khiển của hắn. Bàn tay băng này không chỉ có khả năng tấn công mà còn có thể dùng để nắm bắt vật thể từ xa. Hắn cẩn thận điều khiển Hàn Băng Thủ vươn ra giữa hồ, hướng về phía khóm Băng Tinh Hoa đang tỏa sáng lung linh.

Quá trình này đòi hỏi sự khống chế linh lực cực kỳ tinh tế và tiêu hao không nhỏ. Lãnh Mặc tập trung cao độ, điều khiển bàn tay băng nhẹ nhàng tách từng bông Băng Tinh Hoa ra khỏi gốc, cố gắng không làm tổn hại đến chúng và không gây ra động tĩnh quá lớn có thể kinh động con Băng Thiềm Thừ bên dưới.

May mắn thay, con Băng Thiềm Thừ sau khi ăn no có lẽ đã chìm vào giấc ngủ hoặc không để ý đến hành động lén lút của Lãnh Mặc. Hắn thành công hái được toàn bộ sáu bông Băng Tinh Hoa mà không gặp phải sự cản trở nào.

Cầm sáu bông hoa băng giá trong tay, cảm nhận linh khí băng hàn tinh thuần và dồi dào tỏa ra từ chúng, Lãnh Mặc không khỏi vui mừng. Đây đúng là linh dược cực phẩm dùng để tu luyện công pháp Băng hệ hoặc phụ trợ Trúc Cơ! Giá trị của chúng vượt xa phần thưởng nhiệm vụ kia rất nhiều.

Hắn cẩn thận cất Băng Tinh Hoa vào một cái hộp ngọc đặc biệt (lấy từ Túi Trữ Vật của Hàn Lâm, dùng để bảo quản linh dược) để tránh làm mất đi dược tính.

Thu được Băng Tinh Hoa, Lãnh Mặc không còn lý do gì để ở lại nơi nguy hiểm này nữa. Nhiệm vụ của tông môn yêu cầu tìm kiếm và lấy mẫu, hắn đã có được cả khóm hoa, xem như hoàn thành vượt mức. Về phần Hàn Đàm, hàn khí ở đây tuy mạnh nhưng chưa đến mức cực âm như mô tả trong tàn quyển Ngưng Băng Luyện Thể Thuật, có lẽ Hàn Đàm thực sự nằm ở một nơi sâu hơn và nguy hiểm hơn trong Hắc Phong Hạp. Hắn chưa nên mạo hiểm tìm kiếm nó vào lúc này.

Lãnh Mặc nhanh chóng rời khỏi thung lũng băng giá, men theo con đường cũ để quay trở ra khỏi Hắc Phong Hạp. Hắn di chuyển cực kỳ cẩn thận, xóa đi mọi dấu vết có thể có của mình. Hắn không muốn để Tống Minh hay bất kỳ ai khác biết được hắn đã đến đây và lấy đi Băng Tinh Hoa.

Trên đường trở ra, hắn không gặp phải Tống Minh. Có lẽ tên đó đã quá sợ hãi mà chạy thẳng một mạch về tông môn rồi. Lãnh Mặc cũng không gặp phải nguy hiểm nào đáng kể khác.

Sau gần một ngày đêm di chuyển không ngừng nghỉ, Lãnh Mặc cuối cùng cũng thành công thoát ra khỏi Hắc Phong Hạp, trở lại khu vực an toàn hơn của dãy núi phía sau Vân Tiêu Các.

Chuyến đi Hắc Phong Hạp lần này tuy ngắn ngủi nhưng đầy sóng gió và thu hoạch phong phú. Hắn không chỉ có được Băng Tinh Hoa quý giá, mà còn có thêm kinh nghiệm thực tế về môi trường nguy hiểm này, đồng thời cũng loại bỏ được một đối thủ tiềm tàng (Tống Minh sau khi mất đi hai đồng bọn và bị dọa sợ chắc chắn sẽ không dám đối đầu với hắn nữa, thậm chí có thể bị ám ảnh tâm lý).

Lãnh Mặc không vội quay về tông môn ngay. Hắn tìm một nơi kín đáo khác để nghỉ ngơi, điều tức và suy tính về việc sử dụng Băng Tinh Hoa như thế nào cho hiệu quả nhất, chuẩn bị cho bước cuối cùng trước khi chính thức xung kích Trúc Cơ Kỳ.

Đăng nhận xét