Chương 133 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Sau một lúc chờ đợi trong căng thẳng, từ bên trong hang băng sâu thẳm bắt đầu vọng ra tiếng khịt mũi và tiếng động nặng nề. Dường như mùi hương liệu đặc biệt của Lãnh Mặc đã phát huy tác dụng, kích thích con Băng Giáp Tê Ngưu đang ngủ say tỉnh giấc và bị thu hút bởi mùi lạ.

Tiếng động ngày càng gần hơn. Một cái bóng đen khổng lồ từ từ xuất hiện ở cửa hang. Đó chính là con Băng Giáp Tê Ngưu! Thân hình nó to lớn như một chiếc xe ngựa nhỏ, toàn thân phủ một lớp giáp băng màu xanh lam cực kỳ dày và cứng rắn, chiếc sừng nhọn hoắt trên đầu tỏa ra hàn khí kinh người. Đôi mắt nhỏ của nó lim dim ngái ngủ, cái mũi to bè không ngừng khụt khịt, dò tìm nguồn gốc của mùi hương lạ.

"Chuẩn bị!" Trần chấp sự khẽ ra hiệu bằng mắt cho Lãnh Mặc và Lý Thanh Sam.

Ngay khi con Băng Giáp Tê Ngưu vừa bước hoàn toàn ra khỏi cửa hang, còn đang ngơ ngác quan sát xung quanh, Trần chấp sự đã lập tức ra tay!

"Địa Liệt Trảm!" Ông ta hét lớn, hai tay kết ấn pháp phức tạp, linh lực Trúc Cơ Kỳ hệ Thổ mạnh mẽ bùng phát. Mặt đất dưới chân con tê giác đột nhiên rung chuyển dữ dội, rồi nứt ra thành một khe vực nhỏ nhưng sâu hoắm, một luồng kiếm khí màu vàng đất sắc bén từ dưới khe vực bắn thẳng lên, nhắm vào phần bụng dưới mềm hơn của con tê giác!

Đây là một pháp thuật Thổ hệ khá mạnh mẽ, lại được thi triển bất ngờ, uy lực không hề nhỏ!

"Gràoooo!"

Con Băng Giáp Tê Ngưu bị tấn công bất ngờ, lại trúng ngay vào điểm yếu tương đối, lập tức rống lên một tiếng giận dữ và đau đớn. Lớp giáp băng ở bụng nó bị kiếm khí làm nứt vỡ một mảng nhỏ, máu tươi màu xanh lam nhạt bắt đầu rỉ ra.

Cơn đau và sự tức giận khiến con tê giác lập tức nổi điên. Nó không thèm quan tâm đến mùi hương lạ nữa, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Trần chấp sự - kẻ vừa tấn công nó, rồi gầm lên một tiếng, bốn chân đạp mạnh xuống đất, lao thẳng về phía Trần chấp sự như một cỗ xe tăng bằng băng!

"Đến lượt ngươi đó, Lãnh sư đệ!" Trần chấp sự hét lên, đồng thời nhanh chóng thi triển pháp thuật phòng ngự, chuẩn bị đối đầu với cú tấn công điên cuồng của con tê giác. Ông ta phải cố gắng cầm chân nó càng lâu càng tốt.

Lãnh Mặc không cần đợi nhắc. Ngay khi con tê giác lao ra khỏi hang và bị Trần chấp sự thu hút sự chú ý, hắn đã lập tức thi triển Phi Tuyết Bộ, thân hình hóa thành một làn khói mờ ảo, lặng lẽ lẻn vào bên trong hang băng tối tăm.

Bên trong hang động còn lạnh lẽo hơn cả bên ngoài, vách hang và nền hang đều phủ một lớp băng dày và cứng như đá. Không khí đặc quánh hàn khí tinh thuần. Lãnh Mặc vừa vào đã cảm thấy linh lực băng phong trong cơ thể mình trở nên cực kỳ hưng phấn và thoải mái.

Hắn nhanh chóng dùng linh thức dò xét bên trong. Hang động không quá lớn nhưng khá sâu. Ở tận cùng hang động, hắn phát hiện ra một cái hồ băng nhỏ hơn cái hồ ở thung lũng trước đó, nhưng hàn khí tỏa ra từ hồ này còn tinh khiết và mạnh mẽ hơn gấp bội! Và ngay bên cạnh bờ hồ băng đó, có ba bông Băng Tinh Hoa đang nở rộ, lấp lánh ánh bạc dưới ánh sáng yếu ớt từ vài viên băng tinh tự phát sáng trên vách hang!

"Tìm thấy rồi!" Lãnh Mặc mừng rỡ. Không chỉ có Băng Tinh Hoa, mà cái hồ băng này... rất có thể chính là một phần hoặc nhánh phụ của Hàn Đàm trong truyền thuyết! Hàn khí ở đây cực kỳ phù hợp để hắn tu luyện Ngưng Băng Luyện Thể Thuật!

Nhưng hắn không có thời gian để vui mừng lâu. Hắn cảm nhận được trận chiến dữ dội đang diễn ra bên ngoài hang. Trần chấp sự có lẽ không cầm cự được lâu. Hắn phải nhanh chóng hái Băng Tinh Hoa và rời khỏi đây. Hắn cũng không dám mạo hiểm thăm dò cái hồ băng kia thêm, vì không biết bên dưới có còn ẩn chứa nguy hiểm nào khác hay không.

Hắn lập tức thi triển Hàn Băng Thủ, cẩn thận hái lấy ba bông Băng Tinh Hoa quý giá.

Đăng nhận xét