Chương 134 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Admin
Ngay khi Lãnh Mặc vừa hái xong ba bông Băng Tinh Hoa và cất cẩn thận vào hộp ngọc, hắn nghe thấy tiếng gầm thét ngày càng dữ dội và tiếng nổ vang trời từ bên ngoài vọng vào. Trận chiến giữa Trần chấp sự và con Băng Giáp Tê Ngưu rõ ràng đang đến hồi gay cấn và nguy hiểm.

Lãnh Mặc không dám chậm trễ, lập tức phát ra tín hiệu đã hẹn trước – một tiếng huýt sáo nhỏ nhưng đặc biệt – rồi nhanh chóng lao ra khỏi hang băng.

Bên ngoài, tình hình quả thực không ổn. Trần chấp sự đang phải rất vất vả để chống đỡ những cú húc và pháp thuật hàn khí liên tục của con Băng Giáp Tê Ngưu. Lớp pháp khí phòng ngự của ông ta đã xuất hiện nhiều vết nứt, linh lực tiêu hao nghiêm trọng, sắc mặt cũng có phần tái nhợt. Lý Thanh Sam thì đang cố gắng dùng các pháp thuật Mộc hệ như dây leo trói buộc hoặc tường gỗ để hỗ trợ Trần chấp sự, nhưng hiệu quả không cao trước sức mạnh và lớp giáp băng của yêu thú cấp ba.

Nghe thấy tín hiệu của Lãnh Mặc, Trần chấp sự mừng rỡ như bắt được vàng. Ông ta lập tức hét lớn: "Rút lui!"

Nói xong, ông ta ném ra một tấm phù lục màu vàng – Kim Quang Phù trung phẩm, tạo thành một lá chắn ánh sáng vàng rực rỡ tạm thời chặn đứng con tê giác đang lao tới. Đồng thời, ông ta và Lý Thanh Sam quay đầu bỏ chạy thục mạng về phía lối ra của khu vực.

Con Băng Giáp Tê Ngưu bị Kim Quang Phù chặn lại trong giây lát, càng thêm tức giận. Nó dùng sừng húc mạnh làm lá chắn ánh sáng vàng rung chuyển dữ dội. Nó biết mấy kẻ nhân loại kia đã vào hang ổ của nó lấy trộm bảo vật, nó quyết không tha!

Lãnh Mặc cũng nhanh chóng thi triển Phi Tuyết Bộ, nhập vào đội hình rút lui cùng Trần chấp sự và Lý Thanh Sam. Ba người dùng tốc độ nhanh nhất có thể chạy ra khỏi khu vực nguy hiểm này.

Con Băng Giáp Tê Ngưu sau khi phá vỡ được Kim Quang Phù, lập tức gầm lên đuổi theo sát phía sau. Tốc độ của nó tuy không quá nhanh nhưng mỗi bước chân đều làm mặt đất rung chuyển, khí thế cực kỳ đáng sợ.

"Nó đuổi theo rồi! Làm sao bây giờ?" Lý Thanh Sam hoảng sợ kêu lên.

"Dùng Tật Hành Phù!" Trần chấp sự cắn răng nói, lấy ra một tấm phù lục tăng tốc độ ném cho Lý Thanh Sam và Lãnh Mặc mỗi người một tấm, bản thân ông ta cũng dùng một tấm.

Ba người được Tật Hành Phù gia trì, tốc độ tăng vọt, nhanh chóng bỏ xa con Băng Giáp Tê Ngưu đang đuổi theo phía sau một khoảng. Sau khi chạy liên tục một mạch khá xa, xác định con tê giác không còn đuổi theo nữa, ba người mới dám dừng lại thở hổn hển bên một vách đá khuất.

"Nguy hiểm thật!" Lý Thanh Sam mặt mày tái mét, tim đập thình thịch. "Suýt chút nữa là toi mạng rồi!"

Trần chấp sự cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng sắc mặt vẫn còn chút tái nhợt do tiêu hao linh lực và sự kinh sợ vừa rồi. Ông ta quay sang nhìn Lãnh Mặc, ánh mắt có chút phức tạp. "Lãnh sư đệ, ngươi... ngươi có lấy được gì trong hang không?" Ông ta không nhịn được hỏi, giọng nói có chút mong đợi.

Lãnh Mặc nhìn Trần chấp sự và Lý Thanh Sam, gương mặt vẫn lạnh lùng. Hắn lấy ra một bông Băng Tinh Hoa nhỏ nhất trong ba bông vừa hái được. "Chỉ kịp lấy được một bông này thôi. Con tê giác đó quay lại quá nhanh." Hắn nói dối không chớp mắt. Hắn không có ý định chia sẻ toàn bộ thu hoạch của mình cho hai người này. Một bông đã là quá đủ để báo cáo nhiệm vụ và thể hiện "công lao" của hắn rồi.

Trần chấp sự và Lý Thanh Sam nhìn thấy bông Băng Tinh Hoa, dù chỉ một bông, cũng lộ vẻ vui mừng. Dù sao đây cũng là linh dược quý hiếm, có được một bông cũng xem như không uổng công mạo hiểm.

"Tốt quá! Vậy là chúng ta cũng không về tay không!" Trần chấp sự cười nói, tạm thời quên đi sự nguy hiểm vừa trải qua. "Lãnh sư đệ lần này lại lập công lớn rồi!"

Lý Thanh Sam cũng gật đầu phụ họa, ánh mắt nhìn Lãnh Mặc càng thêm bội phục.

Tuy nhiên, Lãnh Mặc lại lạnh lùng nói: "Bông hoa này là do ta mạo hiểm vào hang lấy được. Theo lẽ công bằng, nó thuộc về ta. Nếu hai vị muốn chia, vậy thì phải dùng điểm cống hiến hoặc vật phẩm tương đương để đổi." Hắn không hề có ý định chia sẻ miễn phí thành quả mà hắn phải mạo hiểm mới có được.

Lời nói này khiến nụ cười trên mặt Trần chấp sự và Lý Thanh Sam cứng lại. Họ không ngờ Lãnh Mặc lại tính toán sòng phẳng đến vậy ngay cả với đồng đội vừa cùng nhau vào sinh ra tử. Bầu không khí giữa ba người lại trở nên có chút gượng gạo và bất đồng.

Đăng nhận xét