Thái độ thẳng thừng và có phần lạnh lùng của Lãnh Mặc khiến Trần chấp sự và Lý Thanh Sam không khỏi cảm thấy khó chịu. Dù biết Lãnh Mặc nói có lý, công lao lớn nhất thuộc về hắn, nhưng cách xử sự thiếu tình người này vẫn khiến họ cảm thấy không thoải mái.
"Lãnh sư đệ, chúng ta dù sao cũng là đồng đội cùng nhau làm nhiệm vụ. Ta và Trần chấp sự cũng đã liều mạng cầm chân yêu thú cấp ba để ngươi có cơ hội vào hang. Ngươi nói vậy có phải hơi quá đáng không?" Lý Thanh Sam nhíu mày nói, giọng có chút bất bình.
"Đúng vậy, Lãnh Mặc." Trần chấp sự cũng lên tiếng, giọng điệu đã bớt đi vẻ vui mừng ban đầu. "Bông Băng Tinh Hoa này đúng là do ngươi lấy được, nhưng nếu không có bọn ta cầm chân con tê giác, ngươi làm sao có thể vào hang an toàn? Công lao là của cả nhóm, nên phân chia hợp lý mới phải." Ông ta dù là Trúc Cơ Kỳ nhưng cũng không muốn bỏ qua lợi ích từ Băng Tinh Hoa.
Lãnh Mặc nhìn hai người họ, ánh mắt không chút dao động. "Công lao của hai vị, ta không phủ nhận. Nhưng ta cũng đã mạo hiểm tính mạng để vào hang. Bông hoa này, ta giữ lại. Phần thưởng nhiệm vụ ban đầu, ta có thể nhường phần của ta cho hai vị coi như bồi thường. Nếu hai vị vẫn muốn có Băng Tinh Hoa, vậy thì dùng điểm cống hiến hoặc vật phẩm khác để trao đổi."
Hắn đưa ra một phương án có vẻ "công bằng" hơn một chút: hắn lấy Băng Tinh Hoa, đổi lại sẽ nhường phần thưởng nhiệm vụ (200 điểm cống hiến, 50 linh thạch) cho hai người kia. Tính ra, giá trị của một bông Băng Tinh Hoa chắc chắn cao hơn phần thưởng nhiệm vụ đó, nhưng đây là giới hạn nhượng bộ cuối cùng của hắn. Hắn sẽ không bao giờ chia sẻ miễn phí thứ mà hắn phải vất vả mới có được.
Trần chấp sự và Lý Thanh Sam nhìn nhau, trong lòng đầy mâu thuẫn. Lời đề nghị của Lãnh Mặc tuy có phần bá đạo nhưng cũng không phải hoàn toàn vô lý. Phần thưởng nhiệm vụ kia cũng không nhỏ. Nếu tiếp tục tranh cãi, với thực lực và tính cách của Lãnh Mặc, chưa chắc họ đã được lợi, thậm chí còn có thể trở mặt thành thù.
Suy nghĩ một lúc, Trần chấp sự thở dài, quyết định chấp nhận. "Thôi được rồi. Cứ theo ý Lãnh sư đệ vậy. Bông hoa thuộc về ngươi, phần thưởng nhiệm vụ sẽ thuộc về bọn ta." Ông ta không muốn làm lớn chuyện thêm, dù trong lòng vẫn có chút không cam tâm.
Lý Thanh Sam thấy Trần chấp sự đã quyết định, cũng đành gật đầu đồng ý, nhưng ánh mắt nhìn Lãnh Mặc đã không còn vẻ thân thiện như trước.
Việc phân chia lợi ích tạm thời được giải quyết, nhưng một sự rạn nứt và nghi kỵ ngầm đã hình thành giữa Lãnh Mặc và hai người đồng đội. Họ nhận ra thiếu niên này không chỉ mạnh mẽ, bí ẩn mà còn cực kỳ lạnh lùng và thực dụng, không phải là người dễ dàng kết giao hay lợi dụng.
Sau khi nghỉ ngơi và hồi phục qua loa, ba người tiếp tục lên đường quay trở lại điểm tập kết của đội ngũ lớn. Bầu không khí trên đường đi trở nên im lặng và nặng nề hơn hẳn lúc trước. Trần chấp sự và Lý Thanh Sam cố gắng giữ khoảng cách với Lãnh Mặc, chỉ trao đổi những câu cần thiết. Lãnh Mặc cũng không quan tâm, hắn chỉ tập trung cảnh giới và suy tính về kế hoạch tiếp theo của mình.
Chuyến đi Hắc Phong Hạp này, dù có thu hoạch bất ngờ, nhưng cũng bắt đầu cho thấy những trắc trở thực sự trên con đường tu tiên không chỉ đến từ yêu thú hay môi trường nguy hiểm, mà còn đến từ chính lòng người và sự phức tạp trong các mối quan hệ.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới