Việc Lãnh Mặc đột phá Luyện Khí tầng ba, dù hắn cố gắng che giấu, vẫn không thể hoàn toàn qua mắt được những người có tâm như Thạch Hổ. Khí tức dù thu liễm vẫn có sự khác biệt tinh tế, bước chân vững chãi hơn, ánh mắt đôi khi vô tình lóe lên tia sáng mà chỉ người từng trải hoặc có trực giác nhạy bén mới nhận ra.
Hoang Thạch Thôn vẫn chìm trong nhịp sống khắc khổ thường ngày. Ban ngày, đàn ông vào rừng săn bắn hoặc làm việc nặng nhọc, phụ nữ và người già lo việc nhà, trồng trọt ít ỏi trên mảnh đất cằn cỗi. Trẻ con vẫn tranh giành nhau từng mẩu thức ăn thừa. Sự xuất hiện của Lãnh Mặc, hay đúng hơn là sự thay đổi của hắn, giống như một viên đá ném xuống mặt hồ tù đọng, tuy không gây sóng lớn nhưng tạo ra những gợn sóng lăn tăn lan tỏa.
A Ngưu, gã thợ săn trẻ tuổi được Lãnh Mặc gián tiếp cứu mạng trong chuyến săn Hươu Sừng Đỏ, là một trong những người cảm nhận rõ nhất sự thay đổi. Mỗi lần gặp Lãnh Mặc đến đổi thức ăn, A Ngưu đều cúi đầu chào, ánh mắt mang theo sự cảm kích nhưng cũng có phần e dè, không còn dám tùy tiện trêu chọc như trước. Hắn không hiểu Lãnh Mặc làm thế nào ném viên đá chuẩn xác như vậy, cũng không hiểu tại sao một thiếu niên gầy yếu lại có thể bình tĩnh đến đáng sợ khi đối mặt với yêu thú. Nhưng hắn biết, Lãnh Mặc không phải người hắn có thể đắc tội. Sự biết ơn và một chút sợ hãi bản năng khiến hắn giữ khoảng cách nhất định.
Trong căn nhà gỗ tương đối vững chắc của mình, Thạch Hổ ngồi một mình bên bếp lửa lách tách, ánh lửa nhảy múa hắt bóng lên gương mặt rắn rỏi, đầy tính toán của hắn. Gã đang trầm ngâm suy nghĩ về Lãnh Mặc.
"Luyện Khí tầng ba... hoặc ít nhất cũng đã chạm đến ngưỡng cửa đó." Thạch Hổ lẩm bẩm, ngón tay thô ráp gõ nhẹ lên thành ghế gỗ. Trực giác của kẻ đi săn và kinh nghiệm va chạm mách bảo hắn điều đó. Sự thay đổi về khí chất, sự tự tin tiềm ẩn trong từng cử chỉ, dù rất nhỏ, cũng không thoát khỏi mắt hắn. "Một thiếu niên cô nhi, không cha không mẹ, làm sao có thể trong vòng hơn một tháng ngắn ngủi lại có tiến bộ như vậy? Còn kỹ năng xử lý con mồi và cái thủ đoạn ném đá quỷ dị kia nữa..."
Thạch Hổ không tin vào chuyện may mắn hay kỳ ngộ đơn giản. Hắn nghiêng về khả năng Lãnh Mặc có lai lịch không tầm thường, hoặc đang che giấu một bí mật lớn nào đó. Có thể là một công pháp tu luyện đặc biệt? Hay một bảo vật nào đó tình cờ nhặt được? Dù là gì, nó cũng đại diện cho một giá trị tiềm năng.
Tham vọng trong mắt Thạch Hổ lóe lên rồi lại tắt ngấm. Hắn là kẻ thực tế. Lãnh Mặc hiện tại có giá trị sử dụng, kỹ năng xử lý con mồi giúp nhóm hắn tiết kiệm thời gian, sự bình tĩnh và bí ẩn của thiếu niên đôi khi lại hữu dụng bất ngờ như trong vụ Hươu Sừng Đỏ. Nhưng tiềm năng đó cũng đi kèm với sự khó đoán và nguy hiểm. Hắn không thể nắm chắc được thiếu niên này.
"Phải tiếp tục quan sát. Không thể manh động." Thạch Hổ tự nhủ. Hắn cần thêm thời gian để thăm dò, để tìm hiểu rõ hơn về Lãnh Mặc trước khi quyết định nên lôi kéo, lợi dụng, hay phải dùng biện pháp mạnh hơn để loại bỏ mối nguy tiềm ẩn hoặc chiếm đoạt bí mật của đối phương. Hắn không vội, sự kiên nhẫn của thợ săn là đức tính quan trọng nhất. Hắn sẽ chờ đợi, giống như chờ con mồi tự lộ ra sơ hở.
Trong khi đó, Lãnh Mặc hoàn toàn nhận thức được những ánh mắt dò xét và sự tính toán đang hướng về mình. Nhưng hắn không để tâm. Hắn chỉ tập trung vào việc củng cố cảnh giới tầng ba, tiếp tục tôi luyện thân thể và lên kế hoạch cho bước tiếp theo. Hoang Thạch Thôn chỉ là điểm dừng chân tạm thời, một cái ao nhỏ không thể giữ chân được con giao long đang chờ ngày hóa rồng như hắn. Thế giới rộng lớn ngoài kia mới là sân khấu thực sự.
Hắn nhớ lại những kiến thức mơ hồ từ kiếp trước về các loại Pháp Tắc huyền diệu chi phối vũ trụ ở những tầng thứ cao hơn. Không Gian, Thời Gian, Sinh, Tử... những đạo pháp tối thượng mà chỉ cường giả Tinh Không đỉnh phong may mắn lắm mới có thể chạm tới một góc nhỏ. Rồi Hủy Diệt, Quang Minh, Hắc Ám... cũng là những lực lượng kinh thiên động địa. Kiếp trước, hắn dù đứng ở đỉnh cao Tinh Không nhưng cũng chỉ mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của chúng, chưa từng thực sự nắm giữ được loại nào. Đó là một trong những nuối tiếc lớn nhất của hắn, cũng là mục tiêu xa vời mà hắn khao khát trong kiếp này.
"Pháp Tắc..." Lãnh Mặc lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên khát vọng mãnh liệt. "Con đường cường giả chân chính không chỉ dừng lại ở việc tích lũy linh lực, mà còn là sự lĩnh ngộ và khống chế những quy luật căn bản nhất của vũ trụ."
Dù hiện tại hắn chỉ là một tu sĩ Luyện Khí Kỳ nhỏ bé, nhưng mục tiêu đó đã được khắc sâu vào tâm khảm, trở thành động lực để hắn không ngừng tiến bước, bất chấp mọi gian khổ và nguy hiểm. Hoang Thạch Thôn, chỉ là điểm khởi đầu trên con đường vạn dặm đó.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới