Chương 35 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Sau khi đi vòng qua hiện trường giao tranh đẫm máu, Lãnh Mặc tiếp tục di chuyển thêm gần nửa ngày đường nữa. Hắn cố gắng chọn những con đường hẻo lánh hơn, tránh xa những khu vực có dấu hiệu hoạt động của yêu thú hoặc con người. Mệt mỏi và sự tiêu hao linh lực trong trận chiến với Thiết Bối Lang bắt đầu ảnh hưởng đến hắn.

Hắn tìm thấy một hang đá nhỏ, kín đáo và tương đối khô ráo, nằm ẩn sau một thác nước nhỏ ven sườn đồi. Sau khi cẩn thận kiểm tra xung quanh, xác định không có nguy hiểm tức thời, hắn quyết định dừng lại nghỉ ngơi và hồi phục.

Hắn dùng đá và cành cây chặn sơ lối vào hang, chỉ để lại một khe hở nhỏ để quan sát và không khí lưu thông. Bên trong hang động tối tăm, hắn nhóm một đống lửa nhỏ chỉ đủ để sưởi ấm và cung cấp chút ánh sáng yếu ớt.

Ngồi xếp bằng trên một phiến đá phẳng, Lãnh Mặc lấy ra nội đan của Thiết Bối Lang. Nội đan yêu thú cấp một đỉnh phong tỏa ra linh khí khá tinh thuần, nhưng vẫn còn lẫn tạp chất và thuộc tính bản nguyên hung bạo của loài sói. Hắn không thể trực tiếp hấp thu ngay lập tức, cần phải có thời gian và phương pháp để luyện hóa.

Hắn tạm thời cất nội đan đi, lấy ra những loại thảo dược mà hắn đã thu thập được trên đường đi và trong rừng gần Hoang Thạch Thôn. Có vài loại dùng để trị thương cầm máu, vài loại giúp hồi phục thể lực, và một loại có khả năng thanh lọc linh khí ở mức độ nhẹ.

Dựa vào kiến thức dược lý uyên bác, hắn nhanh chóng phân loại và chọn ra những loại cần thiết nhất lúc này. Hắn không có lò luyện đan, cũng không có các dược liệu phụ trợ cao cấp, chỉ có thể dùng phương pháp tinh luyện thô sơ nhất.

Hắn lấy ra cái nồi đất nhỏ mang theo, cho vào một ít nước sạch lấy từ dòng suối nhỏ gần đó, rồi bỏ mấy loại thảo dược giúp hồi phục thể lực và thanh lọc linh khí vào. Hắn vận chuyển linh lực Luyện Khí tầng ba, dùng lòng bàn tay áp vào đáy nồi, cẩn thận điều khiển nhiệt độ từ linh lực để đun nóng nồi nước một cách chậm rãi.

Đây là một kỹ năng yêu cầu sự khống chế linh lực cực kỳ tinh tế. Lửa từ linh lực không giống lửa củi bình thường, nhiệt độ khó kiểm soát hơn nhiều. Nhưng đối với Lãnh Mặc, người từng đứng ở đỉnh cao Tinh Không, việc này tuy có chút khó khăn với tu vi hiện tại nhưng không phải là không thể.

Hắn tập trung tinh thần, điều khiển dòng linh lực ổn định, duy trì nhiệt độ vừa đủ để dược tính của thảo dược từ từ hòa tan vào trong nước mà không bị phá hủy. Nước trong nồi dần chuyển sang màu xanh nhạt, tỏa ra mùi thơm thanh mát của thảo dược.

Sau khoảng một khắc đồng hồ, Lãnh Mặc ngừng cung cấp linh lực. Hắn đổ phần nước thuốc màu xanh nhạt ra một cái bát gỗ nhỏ, chờ cho nó nguội bớt rồi uống cạn.

Một luồng khí ấm áp và thanh khiết lập tức lan tỏa khắp cơ thể, xua tan đi cảm giác mệt mỏi. Linh lực tiêu hao trong trận chiến cũng được bổ sung một phần nhỏ, quan trọng hơn là những tạp khí tích tụ trong quá trình di chuyển và chiến đấu dường như cũng được thanh lọc đi đôi chút, khiến cơ thể trở nên nhẹ nhàng và thoải mái hơn.

"Hiệu quả không tệ, dù chỉ là dược liệu cấp thấp." Lãnh Mặc gật đầu hài lòng. Hắn lặp lại quá trình này thêm một lần nữa, tinh luyện một ít dược cao bôi lên vết thương nhỏ trên vai do lão già sơ ý gây ra khi bị sói tấn công (dù không đáng kể nhưng cẩn thận vẫn hơn).

Sau khi xử lý xong xuôi, hắn mới bắt đầu ngồi yên tĩnh tọa, vận chuyển công pháp hấp thu linh khí tự mình cải tiến, cố gắng hồi phục linh lực và trạng thái về mức tốt nhất. Hang động nhỏ trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng lửa cháy tí tách và tiếng thở đều đặn của Lãnh Mặc. Hắn biết rằng, mỗi lần hồi phục và chuẩn bị kỹ càng đều là tăng thêm một phần cơ hội sống sót trên con đường đầy rẫy nguy hiểm phía trước.

Đăng nhận xét