Chương 44 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Admin
Bị chất vấn bằng giọng điệu lạnh lùng của Lãnh Mặc, Lam Nhược Y hơi đỏ mặt, có chút bối rối. Nàng vốn chỉ định bắt chuyện vì tò mò và có chút ấn tượng tốt ban đầu, không ngờ đối phương lại thờ ơ đến vậy.

"Tiểu nữ tử là Lam Nhược Y, của Lam gia Dược Phường." Nàng cố gắng giữ bình tĩnh, giới thiệu bản thân một cách lễ phép. "Vừa rồi thấy công tử có vật liệu yêu thú cấp một đỉnh phong, lại có vẻ am hiểu giá trị. Không biết công tử có phải là một tán tu đến từ nơi khác, ghé qua Thanh Thạch Trấn để tham gia buổi tuyển chọn của Vân Tiêu Các không?"

Nàng hỏi khá thẳng thắn, nhưng ánh mắt trong veo không có vẻ ác ý, chỉ đơn thuần là tò mò của một thiếu nữ đối với một người đồng trang lứa có vẻ ngoài và khí chất đặc biệt.

Lãnh Mặc liếc nhìn nàng một cái, không trả lời trực tiếp câu hỏi về thân phận. "Liên quan gì đến ngươi?" Hắn đáp gọn, giọng điệu vẫn không hề thay đổi, tỏ rõ thái độ không muốn tiếp tục cuộc trò chuyện.

Thái độ thẳng thừng và lạnh nhạt này khiến Lam Nhược Y càng thêm bối rối, gương mặt xinh xắn thoáng hiện nét ngượng ngùng và có chút tủi thân. Nàng dù sao cũng là tiểu thư của Lam gia, từ nhỏ đã quen được mọi người yêu quý, chiều chuộng, chưa từng bị ai đối xử lạnh lùng như vậy, nhất là một thiếu niên trạc tuổi.

Người phụ nữ trung niên đi cùng Lam Nhược Y thấy tiểu thư nhà mình bị đối xử như vậy, liền nhíu mày, định lên tiếng trách móc Lãnh Mặc vài câu. Nhưng Lam Nhược Y đã khẽ lắc đầu ngăn lại. Nàng không giận, chỉ cảm thấy thiếu niên trước mặt càng thêm bí ẩn và thú vị. Có lẽ hắn có nỗi khổ tâm riêng hoặc tính cách vốn là như vậy.

"Xin lỗi đã làm phiền công tử." Lam Nhược Y khẽ cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ hơn. "Tiểu nữ chỉ là thấy công tử có thực lực không tầm thường, lại sắp đến kỳ tuyển chọn của Vân Tiêu Các, nên muốn kết giao một chút. Nếu công tử cũng có ý định tham gia, có lẽ chúng ta có thể trao đổi đôi chút kinh nghiệm hoặc giúp đỡ lẫn nhau."

Nàng đưa ra một lời đề nghị khá chân thành. Lam gia Dược Phường tuy không phải thế lực tu tiên nhưng cũng có quan hệ khá tốt với Vân Tiêu Các và nắm được nhiều thông tin nội bộ về buổi tuyển chọn hơn người thường. Lời đề nghị này có thể xem là một cành ô liu đối với một tán tu không có gốc gác như Lãnh Mặc (theo phán đoán của nàng).

Nhưng đối với Lãnh Mặc, những thứ đó hoàn toàn không có giá trị. "Trao đổi kinh nghiệm? Giúp đỡ lẫn nhau?" Hắn thầm cười nhạt trong lòng. "Trò chơi kết bạn của trẻ con." Hắn không cần bạn bè, cũng không tin vào sự giúp đỡ vô tư. Mọi mối quan hệ đối với hắn đều chỉ là lợi dụng hoặc bị lợi dụng.

"Không cần." Hắn lạnh lùng từ chối, không chút do dự. Nói xong, hắn không thèm nhìn lại Lam Nhược Y lấy một lần, quay người bước đi, nhanh chóng hòa vào dòng người đông đúc trong chợ.

Lam Nhược Y đứng sững tại chỗ, nhìn theo bóng lưng gầy gò nhưng thẳng tắp của Lãnh Mặc khuất dần, trong lòng ngổn ngang cảm xúc. Có chút hụt hẫng vì bị từ chối phũ phàng, có chút tức giận vì thái độ kiêu ngạo của đối phương, nhưng nhiều hơn cả lại là sự tò mò và một cảm giác khó tả về sự cô độc và bí ẩn toát ra từ thiếu niên đó.

"Tiểu thư, người này quá mức vô lễ! Sao người lại phải hạ mình kết giao với hạng người như vậy?" Người phụ nữ trung niên bất bình nói.

Lam Nhược Y khẽ lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn về hướng Lãnh Mặc vừa rời đi. "Không sao đâu vú Trương. Người đó... có lẽ không đơn giản như vẻ bề ngoài. Thôi, chúng ta đi." Nàng xoay người, nhưng hình ảnh về thiếu niên lạnh lùng với đôi mắt sâu thẳm kia đã vô tình khắc lại một dấu ấn nhàn nhạt trong tâm trí nàng.

Còn Lãnh Mặc, hắn đã sớm quên đi cuộc gặp gỡ ngắn ngủi đó. Đối với hắn, Lam Nhược Y cũng chỉ như cơn gió thoảng qua tai, không đáng để bận tâm. Hắn tiếp tục đi sâu vào khu chợ, dùng số tiền bạc vừa có được để mua một ít lương thực khô, một bộ quần áo vải thô mới nhưng không quá nổi bật, và vài vật dụng lặt vặt cần thiết khác. Mục tiêu tiếp theo của hắn là tìm một nơi yên tĩnh để chuẩn bị cho việc đột phá Luyện Khí tầng bốn.

Đăng nhận xét