Chương 58 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Sự im lặng bao trùm quảng trường kéo dài trong nhiều hơi thở, trước khi bị phá vỡ bởi tiếng hít khí lạnh và những lời bàn tán kinh hoàng không thể kiềm chế.

"Trời ơi! Đó là dị tượng gì vậy?"

"Hai màu đen vàng... ta chưa từng nghe nói về loại linh căn này!"

"Khí tức thật đáng sợ! Chỉ là kiểm tra linh căn thôi mà..."

"Thằng nhóc đó... rốt cuộc là ai?"

Ánh mắt mọi người nhìn Lãnh Mặc giờ đây không còn là tò mò hay dò xét nữa, mà tràn ngập sự kinh sợ, nghi hoặc, thậm chí là một chút e dè. Hiện tượng dị thường vừa rồi quá mức kinh thế hãi tục, vượt xa hiểu biết thông thường của người dân ở trấn nhỏ này, thậm chí cả những tu sĩ cấp thấp.

Trên đài cao, vị Trưởng lão Vân Tiêu Các là người trấn tĩnh lại đầu tiên. Tuy trong lòng vẫn còn chấn động không thôi, nhưng với tư cách là người chủ trì, ông ta không thể để tình hình hỗn loạn. Ông bước nhanh tới, ánh mắt phức tạp nhìn Lãnh Mặc từ trên xuống dưới, rồi lại nhìn Thí Linh Thạch dường như bị tổn hại nhẹ.

"Ngươi tên Lãnh Mặc?" Trưởng lão trầm giọng hỏi, cố gắng giữ vẻ uy nghiêm nhưng không giấu được sự tò mò và một tia sáng khó hiểu trong mắt.

Lãnh Mặc chậm rãi rút tay khỏi Thí Linh Thạch, ngẩng đầu đối diện với Trưởng lão, khẽ gật đầu. Hắn vẫn đang cố gắng tiêu hóa sự thật về hai loại huyết mạch vừa bộc phát trong cơ thể mình. Hắc ám và hoàng kim... Long tộc và Phượng Hoàng? Làm sao có thể? Hai huyết mạch bá đạo này sao có thể cùng tồn tại trong một cơ thể mà không xung đột? Và tại sao chúng lại thức tỉnh vào lúc này? Vô số câu hỏi hiện lên trong đầu hắn.

"Vừa rồi... dị tượng đó là do linh căn của ngươi gây ra?" Trưởng lão hỏi tiếp, giọng điệu đã có chút thay đổi, không còn hoàn toàn là bề trên hỏi kẻ dưới nữa.

Lãnh Mặc im lặng một chút. Hắn không biết nên trả lời thế nào. Hắn không thể giải thích về huyết mạch của mình, điều đó quá kinh khủng và sẽ mang lại phiền phức vô tận. Hắn cũng không rõ Thí Linh Thạch này rốt cuộc đã đo được cái gì.

"Ta không biết." Cuối cùng, hắn chỉ lạnh lùng đáp lại ba chữ.

Thái độ này khiến vị Trưởng lão hơi nhíu mày, nhưng ông ta cũng không tiện truy hỏi thêm trước mặt bàn dân thiên hạ. Ông quay sang nhìn vị đệ tử phụ trách ghi chép kết quả, người này cũng đang lúng túng không biết phải ghi thế nào.

"Trưởng lão, cái này..." Vị đệ tử lắp bắp.

Trưởng lão trầm ngâm một lát, rồi nói: "Cứ ghi là... linh căn đặc dị, chưa xác định được phẩm cấp và thuộc tính. Tạm thời cho qua vòng một." Ông ta rõ ràng cũng không hiểu rõ tình hình, chỉ có thể tạm thời đưa ra một kết luận mơ hồ. Nhưng việc cho Lãnh Mặc qua vòng một đã cho thấy sự coi trọng nhất định đối với tiềm năng bí ẩn mà thiếu niên này vừa thể hiện.

Quyết định này lại một lần nữa gây xôn xao. Linh căn đặc dị? Chưa xác định phẩm cấp? Đây là chuyện chưa từng có trong các kỳ tuyển chọn trước đây. Mọi người càng thêm tò mò và đồn đoán về thân phận thực sự của Lãnh Mặc.

Lãnh Mặc không nói gì thêm, lặng lẽ đi về khu vực dành cho người đã qua vòng một theo chỉ dẫn. Hắn cảm nhận được vô số ánh mắt đang dõi theo từng bước chân của mình, trong đó có cả ánh mắt đầy phức tạp và khó hiểu của Lam Nhược Y. Hắn biết, từ giờ phút này, hắn đã không còn là một thiếu niên vô danh ở Thanh Thạch Trấn nữa. Sự kiện dị thường vừa rồi chắc chắn sẽ mang lại cho hắn sự chú ý không mong muốn, có thể là cơ hội, nhưng cũng có thể là tai họa.

Hắn cần phải càng thêm cẩn trọng. Bí mật về huyết mạch đặc biệt của hắn tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài trước khi hắn có đủ thực lực để tự bảo vệ mình.

Vòng kiểm tra thứ nhất tiếp tục diễn ra, nhưng không khí đã hoàn toàn khác trước. Mọi người vẫn chú ý đến kết quả của những người khác, nhưng tâm trí phần lớn đều bị ám ảnh bởi dị tượng kinh người mà Lãnh Mặc vừa tạo ra. Cái tên Lãnh Mặc và cụm từ "linh căn đặc dị" đã trở thành chủ đề bàn tán nóng hổi nhất.

Đăng nhận xét