Theo chỉ dẫn trên thẻ bài nhiệm vụ và hỏi đường một vài người dân dưới chân núi, Lãnh Mặc mất gần hai ngày đường để đến được thôn Hạ Sơn. Đây là một thôn làng có quy mô lớn hơn Hoang Thạch Thôn một chút, nằm dựa lưng vào một dãy núi thấp, xung quanh là những cánh đồng ruộng bậc thang và rừng cây không quá rậm rạp.
Tuy nhiên, bầu không khí ở thôn Hạ Sơn lại không hề yên bình. Lãnh Mặc vừa đến đầu thôn đã cảm nhận được sự lo lắng, sợ hãi bao trùm. Nhà cửa nhiều nơi có dấu hiệu bị phá hoại, cửa gỗ bị cào nát, hàng rào tre bị xô đổ. Thỉnh thoảng mới thấy vài dân làng đi lại trên đường, ai nấy đều mang vẻ mặt mệt mỏi, hoảng sợ, trên người còn có thể thấy những vết thương mới cũ. Trẻ con không dám ra ngoài chơi đùa, chỉ dám thập thò sau cánh cửa nhìn ra.
Khi thấy Lãnh Mặc, một thiếu niên lạ mặt nhưng mặc đạo bào của Vân Tiêu Các tiến vào thôn, một vị thôn trưởng già nua, râu tóc bạc phơ, vội vàng chống gậy chạy ra đón, gương mặt mừng rỡ như bắt được vàng.
"Tiên sư! Cuối cùng cũng có tiên sư của Vân Tiêu Các đến cứu giúp chúng tôi rồi!" Lão thôn trưởng kích động nói, nước mắt lưng tròng. "Lũ yêu lang kia hoành hành quá mức, dân làng chúng tôi sắp không chịu nổi nữa rồi!"
Lãnh Mặc khẽ gật đầu, lấy ra thẻ bài nhiệm vụ cho lão thôn trưởng xem. "Ta là Lãnh Mặc, đệ tử ngoại môn Vân Tiêu Các, đến đây để điều tra về đàn yêu lang theo nhiệm vụ tông môn. Lão hãy nói rõ tình hình cho ta biết." Giọng hắn vẫn lạnh nhạt nhưng có uy lực khiến lão thôn trưởng và mấy người dân làng tò mò đi theo xung quanh phải nín lặng lắng nghe.
Lão thôn trưởng vội mời Lãnh Mặc vào nhà mình – một căn nhà gạch tương đối vững chắc ở giữa thôn – rồi bắt đầu kể lại sự tình.
Theo lời lão, khoảng hơn một tháng trước, một đàn yêu lang không biết từ đâu kéo đến khu rừng gần thôn. Ban đầu chúng chỉ săn bắt thú rừng, nhưng dần dần trở nên táo tợn hơn, bắt đầu tấn công gia súc của dân làng vào ban đêm. Gần đây, chúng còn bắt đầu tấn công cả người. Đã có vài thợ săn trong thôn và cả người đi làm đồng bị chúng cắn bị thương nặng, thậm chí có một người đã thiệt mạng.
Đàn yêu lang này số lượng không quá đông, khoảng hai, ba mươi con, nhưng con nào con nấy đều rất hung dữ và xảo quyệt, đặc biệt là con đầu đàn màu lông trắng bạc, thân hình to lớn dị thường, cực kỳ mạnh mẽ và thông minh. Dân làng đã thử dùng bẫy rập, cung tên để chống trả nhưng hiệu quả không cao, ngược lại còn chọc giận chúng hơn. Tình thế ngày càng nguy cấp, họ chỉ còn biết cầu cứu Vân Tiêu Các gần đó.
Lãnh Mặc chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng hỏi lại một vài chi tiết về thói quen hoạt động, địa điểm ẩn náu và đặc điểm của con đầu đàn. Hắn cần thu thập đủ thông tin để đưa ra phán đoán và kế hoạch hành động chính xác.
"Con đầu đàn lông trắng bạc, to lớn dị thường, thông minh?" Lãnh Mặc lẩm bẩm. "Xem ra đúng là đã tiến hóa lên cấp hai sơ kỳ rồi. Lại còn có trí tuệ nhất định, biết chỉ huy bầy đàn."
Đối phó với một bầy yêu lang có tổ chức, lại có một con đầu đàn cấp hai thông minh, rõ ràng không phải chuyện đơn giản đối với một tu sĩ Luyện Khí tầng sáu. Nhiệm vụ này quả thực có độ khó không nhỏ.
Sau khi nắm rõ tình hình, Lãnh Mặc không ở lại nhà thôn trưởng ăn uống hay nghỉ ngơi. Hắn yêu cầu lão thôn trưởng cử một người thợ săn thông thạo địa hình dẫn hắn đến khu vực rừng núi nơi đàn yêu lang thường xuất hiện để tự mình điều tra. Hắn cần phải tận mắt quan sát dấu vết và môi trường xung quanh trước khi quyết định ra tay.
Lão thôn trưởng thấy vị "tiên sư" trẻ tuổi này tuy lạnh lùng nhưng làm việc rất cẩn trọng và quyết đoán, trong lòng cũng có thêm vài phần tin tưởng, vội vàng gọi một người thợ săn trung niên khỏe mạnh, có kinh nghiệm nhất trong thôn tên là Thạch Căn đến dẫn đường cho Lãnh Mặc.
Chưa có truyện nào được lưu tại đây, hãy nhấn vào nút bên dưới để xem các bộ truyện sẵn có.
Xem danh sách truyện
Web mới của HubTruyenHay
Truy cập web mới