Chương 75 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Dưới sự dẫn đường của thợ săn Thạch Căn, Lãnh Mặc tiến vào khu rừng núi phía sau thôn Hạ Sơn. Khu rừng này không quá rậm rạp như khu rừng hắn đã đi qua để đến Thanh Thạch Trấn, địa hình chủ yếu là đồi núi thấp và rừng cây thưa, nhưng vẫn ẩn chứa những nguy hiểm nhất định.

Thạch Căn là một thợ săn lão luyện, gương mặt khắc khổ nhưng ánh mắt rất lanh lợi. Ông ta vừa đi vừa chỉ cho Lãnh Mặc những dấu vết mà đàn yêu lang để lại: những dấu chân lớn nhỏ còn khá mới trên nền đất ẩm, những gốc cây bị cào xước bởi móng vuốt sắc nhọn, những bãi phân sói rải rác, và cả mùi hôi đặc trưng của loài lang yêu còn phảng phất trong không khí.

"Tiên sư xem, đây là dấu chân của con đầu đàn." Thạch Căn chỉ vào một dấu chân lớn hơn hẳn những dấu khác, in sâu xuống đất. "Nó to gần gấp rưỡi con yêu lang bình thường, móng vuốt cũng sắc hơn nhiều."

Lãnh Mặc cúi xuống quan sát kỹ dấu chân, dùng linh thức cảm nhận khí tức yêu khí còn sót lại. Quả nhiên, khí tức này mạnh mẽ và hung hãn hơn hẳn yêu thú cấp một đỉnh phong, rõ ràng đã đạt đến cấp hai sơ kỳ.

"Chúng thường hoạt động vào ban đêm hoặc lúc chạng vạng tối." Thạch Căn tiếp tục nói. "Ban ngày chúng thường ẩn náu trong một cái hang lớn nằm ở sườn núi phía bắc kia. Nhưng cái hang đó rất khó tiếp cận, địa hình hiểm trở, lại có nhiều yêu lang canh gác."

Lãnh Mặc gật đầu, ghi nhớ thông tin. Hang ổ là nơi tập trung của bầy đàn, tấn công trực diện vào đó không phải là lựa chọn khôn ngoan, nhất là khi hắn chỉ có một mình.

Họ tiếp tục đi sâu hơn vào khu vực hoạt động của yêu lang. Lãnh Mặc không chỉ quan sát dấu vết mà còn chú ý đến địa hình xung quanh: những khe núi hẹp, những vách đá dựng đứng, những khu rừng tre trúc dày đặc... Hắn đang âm thầm tính toán, tìm kiếm một địa điểm phù hợp để có thể lợi dụng địa hình, tạo ra cạm bẫy hoặc phục kích con đầu đàn một cách hiệu quả nhất.

Đột nhiên, Thạch Căn giơ tay ra hiệu dừng lại, vẻ mặt căng thẳng. "Tiên sư, cẩn thận! Phía trước có tiếng động!"

Lãnh Mặc cũng đã nghe thấy. Tiếng sói tru và tiếng va chạm vang lên từ một khu rừng nhỏ phía trước không xa. Dường như đang có một cuộc săn đuổi hoặc tranh giành lãnh địa diễn ra.

Hai người cẩn thận tiến lại gần, ẩn mình sau một tảng đá lớn quan sát. Hiện ra trước mắt họ là cảnh tượng hai con yêu lang cấp một đang điên cuồng tấn công một con Hắc Phong Báo (Báo Gió Đen) cũng là yêu thú cấp một đỉnh phong. Con báo đen tuy thực lực mạnh hơn từng con sói đơn lẻ, nhưng bị hai con phối hợp tấn công cũng rơi vào thế hạ phong, trên người đã có vài vết cào rướm máu.

"Là Hắc Phong Báo! Sao nó lại vào lãnh địa của yêu lang?" Thạch Căn ngạc nhiên.

Lãnh Mặc nheo mắt quan sát. Con báo đen này tốc độ rất nhanh, thân pháp linh hoạt, nhưng rõ ràng không giỏi chiến đấu lâu dài với hai con sói dai sức. Hắn chú ý đến ánh mắt của con báo, nó không chỉ có vẻ hung dữ mà còn có chút hoảng sợ, dường như đang cố gắng chạy trốn khỏi thứ gì đó đáng sợ hơn.

"Không chỉ có hai con sói này." Lãnh Mặc trầm giọng nói. Linh thức của hắn cảm nhận được còn có vài luồng khí tức yêu lang khác đang ẩn nấp xung quanh, tạo thành một vòng vây kín đáo.

Đúng như lời Lãnh Mặc nói, ngay khi con báo đen định dùng tốc độ thoát khỏi vòng vây của hai con sói, từ các bụi rậm xung quanh, thêm ba con yêu lang khác lao ra, chặn đứng đường lui của nó.

Năm con yêu lang cấp một phối hợp bao vây một con báo đen cấp một đỉnh phong. Kết cục gần như đã định. Con báo đen gầm lên một tiếng tuyệt vọng, chiến đấu điên cuồng nhưng cuối cùng vẫn bị bầy sói hợp lực cắn xé đến chết.

Chứng kiến sự phối hợp săn mồi bài bản và tàn nhẫn của bầy yêu lang, Thạch Căn không khỏi rùng mình, mặt tái đi. Lãnh Mặc thì vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng trong lòng cũng thầm đánh giá cao khả năng săn mồi theo bầy đàn và tính kỷ luật của lũ yêu lang này. Con đầu đàn cấp hai kia quả nhiên không đơn giản.

Sau khi hạ gục con báo đen, bầy sói không vội ăn thịt ngay mà tru lên vài tiếng về phía sâu trong rừng, như đang báo cáo chiến công. Lãnh Mặc biết, đây là cơ hội tốt để hắn tìm hiểu thêm về thói quen và cách thức liên lạc của chúng. Hắn ra hiệu cho Thạch Căn giữ im lặng và tiếp tục ẩn nấp quan sát.

Đăng nhận xét