Chương 146 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Đề nghị mạo hiểm của Mã chấp sự khiến Vương Lâm, Triệu Vũ và Lưu Mạn có chút do dự. Ma khí dù yếu cũng không phải thứ nên tùy tiện tiếp cận. Nhưng ý muốn lập công và sự tò mò cũng khiến họ dao động. Hơn nữa, có Mã chấp sự Trúc Cơ Kỳ dẫn đầu, lại thêm Lãnh Mặc thực lực mạnh mẽ đi cùng, có lẽ mức độ rủi ro cũng không quá lớn?

Lãnh Mặc thì không phản đối. Hắn cũng rất tò mò về nguồn gốc của luồng ma khí tà dị này. Kinh nghiệm từ kiếp trước cho hắn biết, những nơi có ma khí xuất hiện bất thường thường ẩn chứa những bí mật hoặc cơ duyên đặc biệt, dù đi kèm với nguy hiểm cực lớn. Hắn muốn nhân cơ hội này để thăm dò xem sao.

Thấy Lãnh Mặc không có ý kiến phản đối, ba người kia cũng không dám tỏ ra yếu đuối, cuối cùng đều gật đầu đồng ý với đề nghị của Mã chấp sự.

"Tốt!" Mã chấp sự gật đầu, dặn dò kỹ lưỡng. "Mọi người nâng cao cảnh giác đến mức cao nhất! Vận chuyển linh lực bảo vệ cơ thể cẩn thận, đề phòng ma khí xâm nhập. Giữ vững đội hình, di chuyển chậm rãi. Nếu có bất kỳ dấu hiệu nguy hiểm nào, lập tức rút lui, không được ham chiến!"

Năm người bắt đầu cẩn thận tiến sâu hơn vào hẻm núi âm u. Càng đi vào trong, ma khí yếu ớt kia càng trở nên rõ ràng hơn một chút, hòa lẫn với hàn khí và âm khí vốn có của Hắc Phong Hạp, tạo thành một bầu không khí cực kỳ quỷ dị và áp bức.

Vách đá hai bên trở nên lởm chởm và có màu đen sẫm hơn, trên đá còn có những vết tích trông giống như bị ăn mòn bởi một loại năng lượng tà ác nào đó. Không còn thấy bóng dáng của yêu thú hay thực vật nào, nơi này hoàn toàn là một vùng đất chết.

Linh thức của Lãnh Mặc dò xét tỉ mỉ từng góc khuất. Hắn cảm nhận được nguồn gốc của ma khí dường như phát ra từ một cái hang động tối tăm nằm ở cuối hẻm núi. Điều kỳ lạ là, luồng ma khí này không hề có dấu hiệu của sự sống, chỉ đơn thuần là năng lượng tà dư còn sót lại.

Đội ngũ năm người thận trọng tiến đến gần cửa hang động. Cái hang không lớn lắm, cửa hang hình thù kỳ dị, giống như miệng của một con quái vật đang há ra. Bên trong tối đen như mực, không thể nhìn rõ được gì, chỉ có luồng ma khí yếu ớt và mùi hôi tanh khó chịu tỏa ra từ đó.

"Ma khí phát ra từ trong này." Mã chấp sự nói, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng. "Bên trong không biết có nguy hiểm gì không. Chúng ta có nên vào xem không?" Ông ta quay lại hỏi ý kiến mọi người, dù là người dẫn đội nhưng đối mặt với tình huống bất thường này, ông ta cũng không dám tự mình quyết định.

Vương Lâm, Triệu Vũ và Lưu Mạn đều lộ vẻ sợ hãi, lắc đầu nguầy nguậy. Vào một cái hang ma khí âm u như vậy, chẳng khác nào tự tìm đường chết.

Lãnh Mặc thì im lặng nhìn chằm chằm vào cửa hang tối tăm, linh thức cố gắng dò xét sâu hơn vào bên trong. Hắn cảm nhận được, ngoài luồng ma khí tàn dư, dường như còn có một sự dao động năng lượng khác cực kỳ yếu ớt và cổ xưa ẩn sâu bên trong hang động. Sự dao động này khiến hắn có một cảm giác quen thuộc mơ hồ, giống như... khí tức của một loại trận pháp phong ấn nào đó đã tồn tại rất lâu năm.

"Có thể có phong ấn cổ xưa bên trong." Lãnh mặc nói ra suy đoán của mình. "Luồng ma khí này có lẽ là do phong ấn bị suy yếu hoặc tổn hại nên mới rò rỉ ra ngoài."

Phong ấn cổ xưa? Lời nói của Lãnh Mặc khiến Mã chấp sự và ba người kia càng thêm kinh ngạc và tò mò. Nếu thực sự có phong ấn, vậy thì thứ bị phong ấn bên trong là gì? Ma vật? Hay một bảo vật tà đạo nào đó?

Sự tò mò và lòng tham về cơ duyên lại một lần nữa trỗi dậy trong lòng Mã chấp sự. "Hay là... chúng ta chỉ vào xem xét tình hình ở cửa hang thôi? Không đi vào quá sâu?" Ông ta lại đưa ra một đề nghị mạo hiểm hơn.

Lần này, Vương Lâm và Triệu Vũ kiên quyết lắc đầu từ chối. Lưu Mạn cũng lộ vẻ sợ hãi. Chỉ có Lãnh Mặc là vẫn giữ im lặng, ánh mắt nhìn vào sâu trong hang động càng thêm sâu thẳm. Hắn cảm thấy nơi này ẩn chứa một bí mật lớn, có thể liên quan đến những biến động gần đây của Hắc Phong Hạp. Hắn muốn vào xem thử.

Đăng nhận xét