Chương 148 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Càng đi sâu vào bên trong hang động, ma khí tàn dư càng trở nên nồng đậm hơn một chút, nhưng vẫn không có dấu hiệu của sinh vật sống hay nguy hiểm trực tiếp nào. Tuy nhiên, cảm giác âm u, tà dị và áp bức ngày càng tăng lên, khiến Lãnh Mặc phải luôn duy trì cảnh giác cao độ.

Hang động khá sâu và quanh co, không phải là một đường thẳng. Sau khi đi được khoảng vài chục trượng, Lãnh Mặc đến được một không gian rộng lớn hơn hẳn bên trong lòng núi. Nơi này giống như một đại sảnh tự nhiên, vách đá xung quanh có màu đen kịt và khắc đầy những hoa văn kỳ lạ, cổ xưa, trông không giống như do tự nhiên hình thành.

Ở chính giữa đại sảnh, có một cái tế đàn bằng đá đen cũng được khắc đầy phù văn tương tự. Và trên tế đàn đó, Lãnh Mặc nhìn thấy nguồn gốc của luồng ma khí tàn dư và cả sự dao động của phong ấn cổ xưa.

Đó là một khối tinh thể màu đen tuyền, kích thước chỉ bằng nắm tay trẻ con, đang lơ lửng yếu ớt phía trên tế đàn. Bề mặt tinh thể có vô số vết nứt nhỏ li ti, từ những vết nứt đó tỏa ra từng luồng khói đen mỏng manh chính là ma khí tàn dư. Xung quanh khối tinh thể và cả cái tế đàn bên dưới, có thể thấy rõ những sợi xích năng lượng mờ ảo, đan xen vào nhau tạo thành một trận pháp phong ấn phức tạp, nhưng nhiều sợi xích đã bị đứt gãy hoặc trở nên cực kỳ mờ nhạt, khiến phong ấn gần như mất đi hiệu lực.

"Đây là... Ma Nguyên Tinh bị phong ấn?" Lãnh Mặc kinh ngạc nhận ra khối tinh thể màu đen kia. Ma Nguyên Tinh là kết tinh của ma khí tinh thuần nhất, ẩn chứa năng lượng ma đạo cực kỳ mạnh mẽ và nguy hiểm. Nó vừa là bảo vật đối với Ma tu, vừa là tai họa đối với tu sĩ chính đạo. Việc một khối Ma Nguyên Tinh bị phong ấn ở đây cho thấy nơi này chắc chắn từng xảy ra một trận chiến kinh thiên động địa giữa chính và tà trong quá khứ xa xôi.

Phong ấn này rõ ràng đã tồn tại quá lâu, lại không được tu bổ, năng lượng dần cạn kiệt nên mới bị suy yếu đến mức này, khiến ma khí bên trong Ma Nguyên Tinh rò rỉ ra ngoài. Có lẽ đây chính là nguyên nhân gây ra những biến động bất thường ở Hắc Phong Hạp gần đây, thu hút yêu thú và cả tu sĩ khác đến thăm dò?

Lãnh Mặc cẩn thận tiến lại gần tế đàn quan sát kỹ hơn. Hắn nhận thấy trên bề mặt tế đàn và cả trên khối Ma Nguyên Tinh có những dấu vết mới, dường như có kẻ nào đó đã từng đến đây trước hắn và cố gắng phá vỡ phong ấn hoặc lấy đi Ma Nguyên Tinh nhưng không thành công, chỉ làm cho phong ấn càng thêm suy yếu và ma khí rò rỉ nhiều hơn.

"Là ai đã đến đây trước?" Lãnh Mặc nhíu mày suy đoán. Kẻ đó chắc chắn không phải người của Vân Tiêu Các, nếu không tông môn đã sớm biết về nơi này. Có lẽ là một tu sĩ lạ mặt nào đó bị thu hút bởi tin đồn dị bảo? Hay là một Ma tu đang ẩn nấp?

Dù là ai, sự việc này cho thấy tình hình còn phức tạp hơn hắn nghĩ. Ma Nguyên Tinh này nếu rơi vào tay kẻ xấu hoặc ma khí tiếp tục rò rỉ ra ngoài với số lượng lớn, chắc chắn sẽ gây ra đại họa cho cả khu vực này.

Nhưng đồng thời, Lãnh mặc cũng nhìn Ma Nguyên Tinh với ánh mắt lóe lên sự tính toán. Ma khí tuy tà ác nhưng cũng là một loại năng lượng cực kỳ mạnh mẽ. Nếu hắn có thể tìm cách hấp thu và luyện hóa một phần nhỏ ma khí tinh thuần từ Ma Nguyên Tinh này, có lẽ sẽ giúp ích rất lớn cho việc tu luyện Ngưng Băng Luyện Thể Thuật hoặc thậm chí là đột phá Trúc Cơ?

Ý nghĩ này cực kỳ táo bạo và nguy hiểm. Ma khí rất khó khống chế, sơ sẩy là nhập ma ngay lập tức. Nhưng Lãnh Mặc, người vốn không câu nệ chính tà, lại cảm thấy đây là một cơ hội không thể bỏ qua. Hắn cần sức mạnh, bằng mọi giá!

Tuy nhiên, hắn cũng biết mình không thể hành động ngay bây giờ. Phong ấn tuy yếu nhưng vẫn còn đó, Ma Nguyên Tinh cũng không phải thứ dễ dàng tiếp cận. Hơn nữa, thời gian một khắc đồng hồ sắp hết, hắn phải rời khỏi đây trước khi Mã chấp sự và những người kia nghi ngờ hoặc gặp nguy hiểm.

Hắn ghi nhớ kỹ vị trí và tình hình ở đây, đặc biệt là kết cấu của trận pháp phong ấn cổ xưa. Sau đó, hắn lặng lẽ rút lui khỏi đại sảnh, quay trở ra cửa hang. Hắn đã có được một phát hiện cực kỳ quan trọng, một bí mật có thể thay đổi cục diện của cả Hắc Phong Hạp và con đường tu luyện của chính hắn.

Đăng nhận xét