Chương 155 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Vượt qua Loạn Thạch Lâm đầy gian nan, đội bốn người cuối cùng cũng đến được rìa của Âm Phong Cốc. Đứng từ xa nhìn lại, nơi này quả thực đúng như tên gọi. Một khe cốc khổng lồ, sâu hun hút hiện ra trước mắt, bên trong tối đen như mực, không thấy đáy. Từng luồng gió đen kịt, lạnh lẽo mang theo tiếng rít gào ai oán liên tục thổi ra từ miệng cốc, cuốn theo cả sỏi đá và những mảnh xương vụn.

Âm phong ở đây mạnh mẽ và lạnh lẽo hơn nhiều so với những nơi khác trong Hắc Phong Hạp. Nó không chỉ gây tổn hại vật lý mà còn có khả năng xâm nhập vào cơ thể, bào mòn linh lực hộ thể và ảnh hưởng đến tâm trí của tu sĩ, gây ra ảo giác hoặc khuấy động tâm ma. Ngoài ra, trong âm phong còn ẩn chứa vô số âm hồn, lệ quỷ và các loại yêu thú Âm thuộc tính xảo quyệt.

"Đây chính là Âm Phong Cốc." Thạch Nham trầm giọng nói, vẻ mặt đầy ngưng trọng. "Nghe nói càng vào sâu bên trong, âm phong càng mạnh, quỷ vật càng nhiều. Chúng ta phải hết sức cẩn thận."

Liễu Thanh Thanh lấy ra một loại dược cao đặc biệt có mùi thơm thanh khiết, bôi lên người mình và đưa cho ba người còn lại. "Đây là 'Thanh Tâm Cao', có thể giúp ổn định tâm thần, chống lại sự xâm nhập của âm khí và ảo giác ở mức độ nhất định."

Lãnh Mặc nhận lấy một ít, khẽ gật đầu cảm ơn. Dù hắn tự tin vào tâm cảnh của mình nhưng cẩn thận vẫn hơn. Vương Thông và Thạch Nham cũng không khách khí, vội vàng bôi lên người.

Sau khi chuẩn bị xong, bốn người hít sâu một hơi, vận chuyển linh lực hộ thể đến mức tối đa, rồi lần lượt tiến vào bên trong Âm Phong Cốc.

Ngay khi vừa bước vào, một luồng âm phong cực mạnh lập tức thổi tới, lạnh buốt và sắc bén như hàng ngàn lưỡi dao vô hình cắt vào lớp linh lực hộ thể, khiến nó rung động dữ dội. Tiếng rít gào ai oán bên tai cũng trở nên rõ ràng hơn, như có vô số oan hồn đang khóc lóc, thì thầm, cố gắng làm nhiễu loạn tâm trí họ.

"Giữ vững tâm thần! Bám sát vào!" Thạch Nham hét lớn, giơ cao tấm khiên đá che chắn phía trước, cố gắng chống lại sức mạnh của âm phong.

Bốn người dựa sát vào nhau, thận trọng di chuyển từng bước trong bóng tối và gió gào. Tầm nhìn ở đây cực kỳ hạn chế, chỉ có thể dựa vào linh thức để dò đường và cảnh giới.

Đi được một đoạn không xa, họ bắt đầu gặp phải những trở ngại đầu tiên. Vài bóng đen mờ ảo từ trong bóng tối lao ra, đó là những Du Hồn cấp thấp, không có thực thể rõ ràng nhưng lại mang theo âm khí lạnh lẽo, có thể xâm nhập vào cơ thể gây tổn thương từ bên trong.

Lý Thanh Sam lập tức thi triển pháp thuật Mộc hệ, những sợi dây leo xanh biếc mang theo sinh khí dương cương bắn ra, quấn lấy và tiêu diệt những Du Hồn yếu ớt đó.

Tiếp đó, họ lại gặp phải một bầy Âm Nha bay lượn trên đầu, tiếng kêu chói tai của chúng có khả năng gây nhiễu loạn tinh thần. Vương Thông phải liên tục thi triển Phong Nhận để đánh đuổi chúng đi.

Càng đi sâu vào trong, âm phong càng mạnh, quỷ vật xuất hiện càng nhiều và lợi hại hơn. Có những con Lệ Quỷ hình thù ghê rợn, biết sử dụng ảo thuật tấn công tâm trí. Có những con Thi Khuyển di chuyển nhanh nhẹn, móng vuốt sắc bén mang theo thi độc.

Cả đội phải liên tục chiến đấu, phối hợp với nhau để chống đỡ. Thạch Nham phòng thủ vững chắc, Vương Thông quấy nhiễu và trinh sát, Lý Thanh Sam hỗ trợ và chữa trị. Lãnh Mặc thì đóng vai trò chủ lực công kích, mỗi khi gặp phải quỷ vật khó nhằn, hắn lại ra tay bằng những chiêu kiếm băng hàn sắc bén hoặc pháp thuật Băng hệ uy lực, nhanh chóng giải quyết mối nguy.

Sự phối hợp của cả đội ngày càng trở nên ăn ý hơn qua những trận chiến liên tiếp. Họ dần dần hình thành một sự tin tưởng nhất định vào khả năng của nhau. Ngay cả Lãnh Mặc, dù vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng cũng không còn hoàn toàn tách biệt nữa. Hắn bắt đầu chủ động hơn trong việc yểm trợ hoặc nhắc nhở đồng đội khi phát hiện nguy hiểm.

Tuy nhiên, Âm Phong Cốc vẫn còn rất dài và nguy hiểm. Đây mới chỉ là phần rìa ngoài, thử thách thực sự vẫn còn ở phía trước. Liệu họ có thể an toàn vượt qua được khe cốc chết chóc này để đến được Vạn Tái Băng Huyệt hay không?

Đăng nhận xét