Chương 163 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Khi nhóm Lãnh Mặc quay trở lại điểm tập kết ở rìa ngoài Hắc Phong Hạp, trời đã về chiều. Vương Trưởng lão, các chấp sự và những đệ tử còn lại của đội ngũ lớn đã chờ sẵn ở đó. Thấy bốn người Lãnh Mặc trở về, tuy có chút chật vật và thương tích, nhưng vẫn toàn mạng, Vương Trưởng lão và mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

"Các ngươi đã về! Tình hình thế nào?" Vương Trưởng lão vội vàng hỏi, ánh mắt đặc biệt chú ý đến vết thương của Thạch Nham và Vương Thông.

Trần chấp sự, người dẫn đầu nhóm Lãnh Mặc lúc trước, bước ra trước, chắp tay báo cáo lại toàn bộ sự việc: "Bẩm Trưởng lão, nhóm chúng con tiến vào khu vực phía bắc theo phân công, đã phát hiện ra hang động có ma khí và phong ấn cổ xưa như Lãnh sư đệ đã báo cáo lần trước. Tuy nhiên, khi đang thăm dò bên ngoài, chúng con bất ngờ bị một con Hắc Ám Ma Lang cấp ba trung kỳ tấn công..."

Ông ta kể lại chi tiết trận chiến kinh hoàng trong hang động, sự dũng cảm chống trả của cả đội, và cuối cùng là việc Lãnh Mặc đã "may mắn" đột phá trong trận chiến, thực lực tăng vọt và thành công đánh lui được con yêu thú, giúp mọi người thoát hiểm. Ông ta hoàn toàn che giấu việc Lãnh Mặc đã một chỉ giết chết con sói ma, chỉ nói là "đánh lui". Ông ta cũng không nhắc gì đến Băng Tinh Hoa hay việc Lãnh Mặc vào hang một mình.

Lời báo cáo này, dù đã giảm nhẹ đi rất nhiều sự thật về thực lực của Lãnh Mặc, vẫn đủ khiến Vương Trưởng lão và tất cả những người có mặt phải kinh hãi và chấn động. Đột phá trong trận chiến sinh tử? Đánh lui yêu thú cấp ba trung kỳ? Dù chỉ là đánh lui, đây cũng là thành tích không thể tưởng tượng nổi đối với một đệ tử Luyện Khí Kỳ!

Mọi ánh mắt lại một lần nữa đổ dồn về phía Lãnh Mặc, tràn ngập sự kinh ngạc, khó tin và cả kính sợ sâu sắc hơn trước. Yêu nghiệt này... thực sự không thể dùng lẽ thường để hình dung!

Vương Trưởng lão nhìn Lãnh Mặc thật sâu, trong mắt lóe lên những cảm xúc phức tạp. Ông ta biết chắc chắn câu chuyện không đơn giản như Trần chấp sự kể, thực lực của Lãnh Mặc có lẽ còn khủng bố hơn thế nữa. Nhưng ông ta cũng không vạch trần. Lãnh Mặc càng mạnh mẽ, càng bí ẩn, thì giá trị đối với tông môn càng lớn. Ông ta chỉ cần đảm bảo có thể khống chế và lợi dụng được nhân tài này là đủ.

"Tốt! Rất tốt!" Vương Trưởng lão gật đầu khen ngợi cả nhóm. "Các ngươi đã dũng cảm đối mặt với nguy hiểm, thu thập được thông tin quan trọng về hang động ma khí và thực lực của yêu thú cấp ba. Công lao lần này rất lớn! Đặc biệt là Lãnh Mặc, lâm nguy không loạn, lại có thể đột phá trong trận chiến, thực sự là phúc duyên của tông môn! Sau khi trở về, ta sẽ báo cáo chi tiết lên Tông chủ, chắc chắn sẽ có phần thưởng xứng đáng cho các ngươi!"

Ông ta đặc biệt nhấn mạnh công lao của Lãnh Mặc, ngầm thể hiện sự coi trọng và ưu ái. Điều này khiến Tôn Trưởng lão chắc chắn sẽ càng thêm tức tối, nhưng cũng khiến các đệ tử khác càng thêm kiêng dè Lãnh Mặc.

Sau khi kiểm tra nhanh vết thương của Thạch Nham và Vương Thông, thấy không quá nghiêm trọng, Vương Trưởng lão quyết định không ở lại Hắc Phong Hạp thêm nữa. Nhiệm vụ điều tra đã có những phát hiện vượt ngoài dự kiến, tình hình quá nguy hiểm, cần phải nhanh chóng trở về tông môn báo cáo và có kế hoạch đối phó kỹ lưỡng hơn.

Đội ngũ mười tám người lại một lần nữa lên phi hành pháp khí, rời khỏi Hắc Phong Hạp đầy rẫy nguy hiểm và bí ẩn, mang theo những thông tin chấn động và cả những thay đổi sâu sắc trong nhận thức về thực lực của Lãnh Mặc.

Đăng nhận xét