Chương 164 - Chấp Ngã Đạo - Quang LDV - HubTruyenHay

Trở lại Vân Tiêu Các, báo cáo chi tiết về phát hiện hang động ma khí, phong ấn cổ xưa và đặc biệt là việc Lãnh Mặc "đánh lui" yêu thú cấp ba trung kỳ đã gây ra một cơn chấn động còn lớn hơn những lần trước. Toàn bộ tông môn, từ các trưởng lão cấp cao đến những đệ tử ngoại môn thấp nhất, đều biết đến cái tên Lãnh Mặc và những chiến tích phi thường của hắn.

Hắn không còn chỉ là một "tân đệ tử yêu nghiệt" nữa, mà đã trở thành một nhân vật truyền kỳ trong mắt nhiều người, một tồn tại gần như không thể lý giải nổi bằng lẽ thường. Thực lực Luyện Khí tầng mười hoàn mỹ (dù không ai biết chính xác, chỉ đoán là cực kỳ mạnh mẽ) cùng khả năng chiến đấu vượt cấp kinh người khiến hắn trở thành đối tượng được ngưỡng mộ, kính sợ và cả ghen tị nhiều nhất trong thế hệ trẻ của Vân Tiêu Các.

Tông môn ban thưởng cho Lãnh Mặc và các thành viên trong đội một phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh. Riêng Lãnh Mặc, ngoài điểm cống hiến và linh thạch, còn được đặc cách cho phép ra vào Tàng Kinh Các tầng ba miễn phí trong vòng một tháng và được ưu tiên lựa chọn một môn pháp thuật Trúc Cơ Kỳ cấp thấp sau khi hắn Trúc Cơ thành công. Đây là sự ưu ái chưa từng có đối với một đệ tử Luyện Khí Kỳ, thể hiện rõ sự coi trọng của tầng lớp lãnh đạo tông môn đối với hắn.

Tuy nhiên, danh tiếng càng lớn thì phiền toái đi kèm cũng càng nhiều.

Sự đố kỵ và địch ý từ phe phái Tôn Trưởng lão càng thêm sâu sắc. Họ không ngừng tung ra những tin đồn ác ý hơn, nói rằng Lãnh Mặc thực chất là Ma tu hoặc bị ma vật nhập thể nên mới có thực lực kinh người như vậy, việc hắn vào Hắc Phong Hạp là để tìm kiếm ma khí tu luyện... Những tin đồn này tuy vô căn cứ nhưng cũng gây ra không ít ảnh hưởng tiêu cực, khiến một số người bắt đầu nhìn Lãnh Mặc bằng ánh mắt nghi ngờ và sợ hãi hơn.

Nhiều đệ tử nội môn khác, kể cả những người không có thù oán gì với Lãnh Mặc, cũng bắt đầu cảm thấy áp lực và không thoải mái trước sự tồn tại quá mức nổi bật của hắn. Hắn giống như một ngọn núi lớn đè nặng lên tất cả những người cùng thế hệ, khiến họ cảm thấy bị lu mờ và khó có cơ hội vươn lên. Sự cạnh tranh ngầm càng trở nên gay gắt hơn.

Thậm chí, một số trưởng lão và chấp sự trung lập trước đây cũng bắt đầu có những suy tính khác. Họ nhìn thấy tiềm năng khổng lồ của Lãnh Mặc, có người muốn lôi kéo hắn về phe mình, có người lại lo sợ hắn sẽ phá vỡ sự cân bằng quyền lực hiện có trong tông môn.

Lãnh Mặc cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong bầu không khí xung quanh mình. Ánh mắt nhìn hắn phức tạp hơn, những lời bàn tán sau lưng nhiều hơn, sự cô lập cũng rõ ràng hơn. Dù hắn không quan tâm đến những điều đó, nhưng nó cũng khiến hắn cảm thấy môi trường tu luyện ở Vân Tiêu Các ngày càng trở nên ngột ngạt và không còn phù hợp với hắn nữa.

"Có lẽ đã đến lúc thực sự phải rời đi rồi." Hắn thầm nghĩ. "Ở lại đây, dù có sự bảo vệ của Trương Trưởng lão, cũng sẽ liên tục gặp phải phiền phức và đấu đá không cần thiết, ảnh hưởng đến việc tu luyện và tìm kiếm cơ duyên Trúc Cơ. Hơn nữa, bí mật về Ma Nguyên Tinh và Hàn Đàm trong Hắc Phong Hạp, ta không muốn bị tông môn can thiệp quá sâu."

Hắn bắt đầu lên kế hoạch cho việc rời khỏi Vân Tiêu Các một cách hợp lý. Có lẽ hắn nên tìm một nhiệm vụ dài hạn bên ngoài tông môn, hoặc lấy cớ ra ngoài lịch luyện để tìm kiếm cơ duyên Trúc Cơ. Hắn cần một lý do đủ thuyết phục để Trương Trưởng lão và tông môn chấp thuận, đồng thời cũng phải đủ kín đáo để tránh sự theo dõi hoặc gây khó dễ từ phe Tôn Trưởng lão.

Đăng nhận xét